Thứ Tư, 5 tháng 9, 2012


19:50
Đốt hàng hay đốt người

Nhân cả nhà được nghỉ lễ, ba Tèo triệu tập cuộc họp toàn gia nhằm giải quyết một vấn đề vô cùng hệ trọng. Thành phần tham dự gồm ba má Tèo, Tèo và chị ôsin. Ba Tèo tằng hắng mở đầu:
– Hôm nay tôi triệu tập toàn thể gia đình nhằm lấy ý kiến xem năm nay cần mua vàng mã gì để hoá cho ông nội...
Má Tèo ngạc nhiên:
– Ủa, mọi năm mình đốt tiền âm phủ với mấy bộ quần áo, năm nay kinh tế có xuống thì mình đốt nhiều giấy tiền hơn là được, hay bắt chước người ta đốt thêm cây xăng cho ba tha hồ vi vu, chứ có gì mà phải họp?
– Bà chẳng hiểu gì cả, tiền biết gửi mấy cho vừa. Dương sao âm vậy. Kinh tế biến động khôn lường, ngân hàng thì nhiễu loạn tin đồn, báo cáo kinh tế vĩ mô của uỷ ban Kinh tế Quốc hội lại cho biết nước mình chịu thuế, phí cao gấp rưỡi đến gấp ba các nước, trong khi thu nhập thì chẳng bằng ai. Hẳn dưới đó ba cũng đang phải chịu nỗi lo giá đồng loạt tăng, viện phí cũng tăng, tiền gửi ngân hàng địa phủ không biết có rút ra được không... Hic hic... nói đến đây tôi nghẹn lời!
Tèo phát biểu:
– Thế thì mình đốt cái máy in tiền gửi xuống cho nội!
– Hoá máy in tiền cho dưới đó lạm phát phi mã hả? Chưa kể biết đâu có máy in tiền rồi đâm ra móc ngoặc tiêu cực này nọ, rồi báo chí nhảy vào đưa tin xấu mặt cõi âm thì tội lắm con ạ!
Đến chị ôsin lên tiếng:
– Theo con, cái ông cần dưới đó không phải là tiền hay hàng...
– Ủa, thế theo chị dưới đó cần cái chi?
– Con nghĩ dưới đó cần một nhà kinh tế tài giỏi, biết điều chỉnh thu chi, cân đối trong ngoài rành mạch, không tham lam tư lợi, biết thương dân mà hạn chế thuế phí... Kiếm được một người như thế đốt xuống thì cõi âm từ nay chẳng còn lo kinh tế lên hay xuống!
Nghe đến đây cả nhà đồng thanh:
– Chị đúng là ôsin! Người như thế tìm đâu ra mà đòi đốt!
(SGTT) Người già chuyện

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét