Người
vạch rõ nguồn gốc chủ nghĩa Đại Hán
Cập nhật lúc
15:12
GS Trần Đình
Hượu đã tạ thế gần 20 năm nhưng không ít các luận điểm khoa học của ông đáng
để cho người đời sau tiếp tục suy ngẫm, đặc biệt là trong việc xây dựng xã
hội hiện đại và quan hệ với nước láng giềng Trung Hoa.
LTS: Nhân
dịp 20/11, Tuần Việt
Đến hiện đại từ truyền thống
Trong cuộc đời mình, GS Trần Đình Hượu
(1926- 1995) đã có rất nhiều đóng góp khoa học cho đất nước trên hai lĩnh
vực: Triết học và Văn học.
Trong lĩnh vực Văn học, với tư duy của
một người làm triết học, ông chọn cho mình hướng xem xét, soi chiếu đối tượng
dưới góc nhìn văn hoá. Chính ông là người định danh giai đoạn văn học 1900-
1930 là "Văn học Việt Nam giai đoạn giao thời" (tên một cuốn giáo
trình của ông). Cách gọi này đã tạo được sự đồng thuận của giới nghiên cứu.
Trong lĩnh vực nghiên cứu lịch sử tư
tưởng và triết học phương Đông, GS Trần Đình Hượu cũng đạt được những thành
tựu nổi bật. Ở mảng đề tài này, ông có những công trình "để đời"
như "Các bài giảng về tư tưởng phương Đông", "Đến hiện đại từ
truyền thống" và các bài tham luận tại các hội thảo khoa học. Qua đó,
người đọc dễ dàng nhận thấy sự uyên thâm, quảng bác về tư tưởng phương Đông,
đặc biệt là Nho giáo của "ông đồ Nghệ" Trần Đình Hượu.
Trong các học thuyết phương Đông cổ
đại, Trần Đình Hượu dành nhiều tâm huyết để nghiên cứu Nho giáo. Tài năng của
ông thể hiện ở chỗ, thông qua việc nghiên cứu, Trần Đình Hượu đề xuất chủ
trương gạn đục khơi trong, vận dụng những khía canh hợp lý để xây dựng xã hội
hiện đại.
Đề xuất phương châm "Đến hiện đại
từ truyền thống", GS Trần Đình Hượu dành nhiều tâm sức tìm hiểu, xem xét
các yếu tố cấu thành xã hội và đặt chúng trong dòng chảy nhất quán từ quá
khứ- hiện tại- tương lai. Rất nhiều điều ông đặt ra vẫn đầy tính thời sự khi
soi vào cuộc sống hiện đại.
Chẳng hạn trong bài viết "Làng-
họ: Những vấn đề của quá khứ và hiện tại", Trần Đình Hượu đã chỉ ra quá
trình vận động của hai tổ chức mang tính cộng đồng của cư dân Việt, để rồi
đưa ra ý kiến về cách ứng xử trong quá trình hiện đại hoá đất nước.
"Vấn đề làng xã không chỉ đóng
khung trong làng xã. Tổ chức kiểu làng xã, cách làm việc làng... đã ảnh hưởng
đến tư tưởng, văn hoá chung. Cho nên, giải quyết vấn đề làng xã không chỉ là
tổ chức lại làng xã, tổ chức lại nông thôn mà còn phải nghĩ đến hậu quả
"làng xã" rộng hơn, ngoài làng xã nữa", ông chỉ ra.
Trong chiến lược phát triển của mỗi
quốc gia, vấn đề xây dựng mô hình nhân cách cho con người giữ một vai trò
quan trọng. Với tinh thần trách nhiệm của một trí thức, "ông đồ
Nghệ" đã phân tích các mô hình nhân cách trong quá khứ và khẳng định mô
hình nào cũng nhằm đạt đến chân- thiện- mỹ, dù những giá trị này có thay đổi
theo từng giai đoạn lịch sử.
Từ đó ông khẳng định: "Để xây dựng
mô hình nhân cách mới, phải tính đến trình độ phát triển của thế giới hiện
đại, đến tương lai nước ta, đồng thời cũng phải quan tâm đến những giá trị
nhân bản, những giá trị phương Đông, những giá trị dân tộc. Để làm việc đó,
không thể không phân tích thấu đáo những mô hình nhân cách tồn tại trong lịch
sử..." và "Cũng không thể không chú ý đến những khuynh hướng đang
hình thành trong thanh niên ngày nay".
Cùng với đó, qua các công trình nghiên
cứu, GS Trần Đình Hượu còn đặt ra những vấn đề có ý nghĩa thiết thực đối với
xã hội và đất nước. Đó là vấn đề bảo tồn và phát huy bản sắc văn hóa, vấn đề
"dân trí" và "dân khí", xây dựng chuẩn mực đạo đức xã
hội...
Tìm nguồn gốc, bản chất chủ nghĩa Đại
Hán
Ngay từ nhỏ, Trần Đình Hượu đã tiếp
nhận nền giáo dục Nho học. Khi trở thành nghiên cứu sinh, ông được giao đề
tài về Triết học cổ đại Trung Quốc. Là người am hiểu văn hóa và tư tưởng
phương Đông, đặc biệt là Trung Quốc, Cùng với sự trải nghiệm thực tế qua một
nhãn quan hết sức tinh tường, ông đã có sự nhìn nhận chính xác và khách quan
về truyền thống lịch sử văn hóa- tư tưởng của đất nước này.
Thời gian qua, đặc biệt là khi Trung
Quốc hạ đặt trái phép giàn khoan Hải Dương 981 trên thềm lục địa của chúng
ta, các cơ quan truyền thông trong nước và quốc tế không ít lần nhắc đến Chủ
nghĩa bành trướng Đại Hán (còn gọi là chủ nghĩa Đại Hán) với những biểu hiện
cụ thể, sinh động.
Ngay từ năm 1979, tức là cách đây 35
năm, khi cuộc Chiến tranh biên giới phía Bắc vừa kết thúc, Trần Đình Hượu đã
có bài viết "Nho- Pháp tỉnh dụng và con đường bành trướng của thiên
triều". Trong đó, ông đi sâu bàn bạc các vấn đề cơ bản: Chế độ chuyên
chế của Hoàng đế- Thiên tử, đường lối bành trướng của thiên triều, quan hệ
giữa đối nội chuyên chế và đối ngoại bành trướng.
Theo ông, các triều đại phong kiến
Trung Quốc đã có sự kết hợp giữa hai hệ tư tưởng Nho gia và Pháp gia để phục
vụ cho chính sách bành trướng. Sự kết hợp này đã dựng nên một ông vua chuyên
chế, hà khắc với thần dân và luôn lăm le xâm lược các nước láng giềng.
Ông nhận định: "Pháp gia và Nho
gia đều ra đời trên cơ sở kinh tế- xã hội của chế độ chuyên chế Trung Quốc.
Cả hai học thuyết bổ sung cho nhau, kết hợp với nhau và tạo cho chủ nghĩa
bành trướng Trung Quốc- chủ ngĩa bành trướng thiên triều- những đặc trung
mang dấu ấn của chế đọ chuyên chế đó".
GS Trần Đình Hượu viết: "Xâm lược
nước láng giềng là cách kiếm lợi nhưng chủ yếu là để tăng thêm uy thế. Đánh
là cướp bóc mà cũng để đòi thêm cống nạp. Nhưng đánh cũng còn để ra oai, tỏ
ra còn đủ sức trừng phạt những ai lăm le chống đối... Đó là con đường lấy
ngoài yên trong của hoàng đế".
Rõ ràng, kết luận này không chỉ đúng
với bản chất các triều đại phong kiến Trung Quốc xưa. Khi đang phải đối mặt
với không ít vấn đề nảy sinh từ trong nước, nền kinh tế có những dấu hiệu bất
ổn, sức ép về dân số... lập tức nhà cầm quyền tìm cách đẩy mâu thuẫn ra
ngoài. Điều này thể hiện ở chỗ gây hấn với các nước làng giềng như tranh chấp
biên giới với Ấn Độ, tranh chấp lãnh hải với Nhật Bản và các nước Asean.
Cũng trong bài viết trên, "Ông đồ
Nghệ" Trần Đình Hượu đã chỉ ra những đặc điểm cơ bản của chủ nghĩa bành
trướng Đại Hán: Hiếu chiến, hống hách và ảo tưởng. Đó là vừa tưởng mình lớn
mạnh, có lẽ phải, lại được Trời phù hộ làm cha anh người khác nên xử sự hống
hách, ít có tính toán lợi hại thực tế, dễ hành động một cách phiêu lưu cầu
may.
Đặc điểm thứ 2 là ngụy thiện, sự tàn
bạo của chủ nghĩa bành trướng Đại Hán bao giờ cũng được ngụy trang bằng những
lời lẽ nhân nghĩa, đạo lý. Chế độ chuyên chế vốn yếu, sự tồn tại của nó về
bản chất là dựa vào sự lừa dối với những thủ đoạn tinh vi.
Đặc điểm thứ 3 của chủ nghĩa bành
trướng Đại Hán là trọng danh hơn trọng thực. Theo GS Trần Đình Hượu, chế độ
chuyên chế Trung Quốc sống bằng uy tín chính trị. Nó xâm lược để bảo vệ danh
hơn là giành lợi thực. Thói quen muốn làm bề trên cũng dẫn đến sự quan tâm,
suy tính về danh nghĩa hơn là tính toán về thực tế. Điều này cũng thường
thành nguyên nhân gây ra hành động phiêu lưu.
Có thể nhận thấy, GS Trần Đình Hượu đã
tạ thế gần 20 năm nhưng không ít các luận điểm khoa học của ông đáng để cho
người đời sau tiếp tục suy ngẫm, đặc biệt là trong việc xây dựng xã hội hiện
đại và quan hệ với nước láng giềng Trung Hoa.
(Theo TuanVietNam) Công Kiên
|
Thứ Năm, 20 tháng 11, 2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét