“Liên ngành tư pháp là một tổ chức siêu quyền lực vi hiến"
Cập nhật lúc
09:05
Luật sư Nguyễn
Đăng Quang đánh giá, nhìn ở góc độ pháp lý thì "liên ngành tư pháp"
là một tổ chức tự phong, vi hiến.
Sự kiện “liên ngành tư pháp” đề nghị miễn truy cứu trách
nhiệm hình sự đối với ông Phí Thái Bình – nguyên Phó Chủ tịch
UBND thành phố Hà Nội và các cộng sự vì có liên quan tới sự cố vỡ đường ống
nước Sông Đà đang thu hút sự chú ý đặc biệt của dư luận Thủ đô.
Trao đổi với Báo Điện tử
Giáo dục Việt Nam, Luật sư Nguyễn Đăng Quang – Trưởng Văn phòng Luật sư
Đăng Quang đã nói rất thẳng thắn rằng, liên ngành chỉ là một tổ chức thành
lập tạm thời và có thể bị lợi dụng phục vụ cho những mục đích khác ngoài
quyền lợi của nhân dân.
Với kinh nghiệm nhiều năm bảo vệ quyền lợi
cho người dân trong các hoạt động tố tụng, ông có thể nói gì về những đặc
điểm bất thường của các tổ “liên ngành tư pháp”?
Luật sư Nguyễn Đăng Quang: Từ lâu trong xã hội Việt Nam đã có sự tồn
tại của các tổ chức liên ngành, thường được thành lập bởi Chủ tịch UBND cấp
tỉnh, huyện, nhằm phối hợp giữa các cơ quan ngành dọc với ngành ngang, thường
là khối cơ quan vừa chịu sự quản lý của ngành mình vừa chịu sự quản lý của
UBND như cơ quan thuế, quản lý thị trường, công an, kiểm sát...
Thực chất, đó là sự phối
kết hợp giữa các cơ quan bảo vệ pháp luật thực hiện cho một nhiệm vụ chính
trị mang tính phong trào thuộc nhóm các cơ quan hành pháp. Liên ngành này
không được phép làm ảnh hưởng đến quyền tư pháp trong hoạt động của Nhà nước.
Trong một số hoạt động tố
tụng hình sự lâu nay cũng tồn tại cơ chế liên ngành được gọi là “họp ba
ngành” cho những vụ án điểm hoặc vụ án phức tạp.
Tuy nhiên, mặt trái của
“liên ngành” cũng đã nảy sinh trong thực tế, nhiều khi người ta lợi dụng “hội
nghị ba ngành” để sau này nếu có bị oan sai thì hòa cả làng, không ai phải
chịu trách nhiệm cá nhân vì đã họp “hội nghị ba ngành” rồi. Như vậy là án đã
được tuyên trước khi được tranh tụng.
Cùng tồn tại với những
liên ngành trên còn một tổ chức liên ngành nữa đó là "liên ngành tư
pháp" tự phong từ trung ương đến địa phương được gọi là “lãnh đạo liên
ngành tư pháp”.
Thành phần của nó thường
là: Phó Thủ trưởng cơ quan Điều tra, Phó Viện trưởng Viện kiểm sát, Phó Chủ
tịch UBND, Phó Chánh thanh tra, thêm vào đó là cấp ủy Đảng...
Nhiệm vụ của tổ chức này
thường đưa ra quyết sách xử lý những vụ việc liên quan đến hình sự, kinh tế
lớn được xã hội quan tâm mà những nhân vật liên quan đến sự việc có thể phải
chịu trách nhiệm hình sự.
Cứ chiếu theo luật thì
nhân vật này sẽ phải đối mặt với án tù nhưng Cơ quan điều tra, Viện kiểm sát
thấy khó xử bởi vị nọ, vị kia… đều có thể liên quan tới các mối quan hệ.
Trong những trường hợp
như thế này thì phao cứu sinh chính là “liên ngành tư pháp” hóa giải bằng
cách đưa ra những nhận xét rằng: nhân thân tốt, có nhiều thành tích cống hiến
cho sự nghiệp của ngành, nhiều huân huy chương… thấy không cần thiết phải xử
lý hình sự cho chuyển công tác khác hoặc buộc thôi việc cũng đủ tính răn đe
miễn sao là thoát được trách nhiệm hình sự.
Trường hợp ông Phí Thái
Bình - nguyên Phó Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội và một số cá nhân khác có
liên quan tới sai phạm tại Vinaconex, gây ra vỡ đường ống nước Sông Đà, làm
thiệt hại hàng tỷ đồng, nhưng lại được đề nghị miễn truy tố hình sự là một
thí dụ điển hình.
Như vậy, trong trường hợp
này “liên ngành tư pháp” là những tổ chức siêu quyền lực vi hiến.
Vậy nguyên nhân nào dẫn đến sự tồn tại của
tổ chức siêu quyền lực vi hiến này, thưa ông?
Luật sư Nguyễn Đăng Quang: Hiện nay ở nước ta quyền tư pháp cùng với
quyền lập pháp và quyền hành pháp tạo thành quyền lực thống nhất của Nhà nước.
Mục đích là cùng thực
hiện quyền tư pháp và xử lý mọi hành vi vi phạm pháp luật, giải quyết các
tranh chấp về quyền và nghĩa vụ phát sinh.
Từ trước Hiến pháp năm
2013, trong hệ thống pháp luật Việt Nam chưa có các quy định mang tính
hiến pháp thừa nhận quyền tư pháp như là một quyền tự chủ, độc lập của quyền
tư pháp.
Mãi đến Hiến pháp 2013
mới quy định: Quyền lực Nhà nước thống nhất có sự phân công, phối hợp, kiểm
soát giữa các cơ quan Nhà nước trong việc thực hiện các quyền lập pháp, hành
pháp, tư pháp.
Tòa án nhân dân là cơ
quan xét xử của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam thực hiện quyền tư
pháp. Nhưng hiện nay vẫn chưa có văn bản hướng dẫn cụ thể nào, nên vẫn còn
nhiều cách hiểu khác nhau về quyền tư pháp và cơ quan nào thực hiện quyền tư
pháp.
Chính vì chưa có định
nghĩa bằng Hiến pháp, chưa có hướng dẫn cụ thể bằng văn bản nên gần như có sự
hiểu lầm về quyền tư pháp.
Theo Montesquieu thì học
thuyết tam quyền phân lập rõ ràng là: quyền lập pháp, quyền hành pháp, quyền
tư pháp.
Trong đó Nghị viện (Quốc
hội) thực hiện quyền lập pháp (ban hành các đạo luật), Chính phủ thực hiện
quyền hành pháp (thực hiện các đạo luật), trong đó trung tâm là Tòa án thực
hiện quyền tư pháp (xét xử theo luật để bảo vệ an ninh tổ quốc, quyền dân sự,
quyền con người, bảo vệ công lý, dân chủ và công bằng…).
Như vậy, quyền lực Nhà
nước tập trung vào cơ quan được thực thi quyền tư pháp.
Ở nước ta, quyền lực được
nói là thuộc về toàn thể nhân dân, thông qua Đại biểu Quốc hội là cơ quan có
thẩm quyền cao nhất và Hội đồng nhân dân các cấp. Các chính khách trong Chính
phủ cũng là Đại biểu Quốc hội.
Theo đó, nhiều người hiểu
quyền tư pháp là xét xử và các cơ quan khác phục vụ cho việc xét xử như Cơ
quan điều tra, Viện kiểm sát, Thanh tra Nhà nước, Giám định hoặc các cơ quan
tư pháp khác liên quan đến tố tụng hình sự, tư pháp dân sự đều là thực hiện
quyền tư pháp.
Do cách hiểu không thống
nhất và khác nhau như vậy nên cơ quan nào cũng nghĩ rằng họ có quyền rất to,
từng cán bộ làm việc trong những sự việc cụ thể cũng tự cho rằng mình có
quyền rất to.
Họ đều cho mình là cơ
quan tư pháp (cơ quan quyền lực Nhà nước), có quyền thực hiện quyền tư pháp,
tự cho mình cái quyền đứng trên pháp luật đó là tổ chức tự phong “liên ngành
tư pháp”.
Ông có thể chỉ rõ hơn những điểm cần đặc
biệt lưu ý khi tồn tại tổ chức này?
Luật sư Nguyễn Đăng Quang: Nhìn về góc độ pháp lý thì rõ ràng tổ
chức tự phong này là vi hiến bởi nó được sinh ra không chính thống và nó chỉ
hoạt động khi có người là chủ thể đặc biệt kêu cứu và họ dùng siêu quyền lực
truyền thống của “liên ngành tư pháp” giải quyết là xong.
Dư luận chỉ xì xào vai
ngày rồi lại quên thôi, vì còn phải mưu sinh!
Hiến pháp 2013 đã chỉ rõ:
Tòa án là trung tâm của hoạt động tư pháp trong đó lập pháp là thể hiện ý chí
chung của đất nước thuộc về toàn thể nhân dân được trao cho hội nghị đại biểu
nhân dân là Quốc hội.
Các cơ quan của Chính phủ
thực hiện luật pháp được Quốc hội thiết lập, tư pháp là để xử lý những hành
vi vi phạm pháp luật và giải quyết, bảo vệ quyền dân sự của cá nhân. Các thẩm
phán được lựa chọn từ nhân dân khi xử án họ chỉ tuân theo pháp luật.
Ba nhánh quyền lực được
ba cơ quan khác nhau nắm giữ không cá nhân hay tổ chức nào được nắm giũ trọn
vẹn quyền lực nhà nước nhằm chế ước lẫn nhau, mỗi cơ quan chỉ thực hiện chức
năng riêng của mình không làm ảnh hưởng đến hoạt động của các cơ quan khác,
quyền lực của các cơ quan cân bằng nhau.
Có như vậy quyền lực nhà
nước mới phát huy được tối đa. Nếu để các nhân hoặc tổ chức nào nắm cả ba
quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp thì rất dễ dẫn tới lạm quyền, gây ra nhiều
oan sai, đau khổ cho người dân.
Vậy tại sao cái gọi là
“liên ngành tư pháp” lại tồn tại bấy lâu nay ở Việt Nam? Câu hỏi này dành cho
các nhà lập pháp? Tôi chỉ mong rằng, khi đã nói ra rằng, tất cả vì quyền lợi
của nhân dân thì cách hành xử của các cơ quan thực thi pháp luật đừng làm sói
mòn lòng tin của dân.
Trân trọng cảm ơn ông!
(Theo
Giáo dục VN) Ngọc
Quang thực hiện
|
Thứ Hai, 1 tháng 8, 2016
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét