Chủ Nhật, 18 tháng 5, 2014

Người dân Trung Quốc rất khổ, hãy giúp họ nhìn thấy sự thật

(GDVN)- Hãy để cho người dân Trung Quốc nhìn thấy sự thật, để họ tự đánh giá âm mưu của một số lãnh đạo Trung Quốc bằng chính lương tri của mình.
LTS: Tiếp tục cuộc trò chuyện với phóng viên Báo Giáo dục Việt Nam xoay quanh âm mưu bành trướng của Trung Quốc, Nhà thơ Trần Đăng Khoa cho rằng, người dân Trung Quốc đang bị bưng bít thông tin. Người dân Trung Quốc cũng rất khổ. Hãy giúp họ nhìn thấy sự thật, để họ tự đánh giá âm mưu của một số lãnh đạo đã làm xấu đi hình ảnh của đất nước Trung Quốc vĩ đại
Đến nay, Trung Quốc vẫn chưa chịu rút giàn khoan 981 ra khỏi vùng biển Việt Nam. Ở trong nước, nhân dân ta đã tiến hành nhiều cuộc diễu hành, nhiều phát biểu phản đối hành vi ngang ngược của Trung Quốc. Sự bày tỏ ấy rất cần thiết. Tuy nhiên, cá biệt lại có cả hiện tượng tẩy chay người Trung Quốc tại Việt Nam. Ông có nghĩ đấy là một sự dại dột?
Nhà thơ Trần Đăng Khoa: Dân mình rất yêu nước và sẵn sàng xả thân cứu nước khi đất nước lâm nguy. Có nhà thơ đã ca tụng: “Có bao nhiêu lớp người – Lao vào lửa đạn – Cho Tổ Quốc sáng bừng tên tuổi – Rồi để lại những nấm mồ vô danh – Trắng đến tận chân trời”. Lòng yêu nước và sự hy sinh của dân trong mấy cuộc chiến tranh là vô cùng vĩ đại. Tuy nhiên, trong tình hình Biển Đông đang rất nóng hiện nay, thế nên yêu nước lại cần phải điềm tĩnh, tỉnh táo, đặc biệt là không được mắc bẫy Trung Quốc. Nhà cầm quyền Trung Quốc chỉ mong chúng ta thiếu kiềm chế, để rồi mượn cớ đó, thổi bùng ngọn lửa chiến tranh, lấy việc tấn công Việt Nam để răn đe các nước khác trong khu vực, đẩy sự leo thang lên mức cao hơn, nguy hiểm hơn.


Nhà thơ Trần Đăng Khoa: Không thể yêu nước một cách mù quáng và dại dột.
Khắp nơi trên cả nước đã có những cuộc tuần hành, biểu tình ôn hòa của nhân dân nhằm phản đối hành vi ngang ngược của Trung Quốc. Đấy là việc làm cần thiết. Tuy nhiên, tẩy chay người Trung Quốc, không phục vụ khách Trung Quốc trong một cửa hàng dịch vụ ăn uống nào đó, hay công kích công nhân Trung Quốc trong những công ty kinh tế của nước ngoài đầu tư vào Việt Nam không phải là hành động yêu nước, mà là sự điên khùng, giận cá chém thớt, là lối ứng xử nông cạn và dại dột, chỉ làm cho tình hình thêm căng thẳng, mà rồi không khéo lại tạo cớ cho nhà cầm quyền Trung Quốc gây hấn ở mức nguy hiểm hơn. Hãy nhớ vụ nạn kiều năm 1979. Yêu nước cũng cần phải điềm tĩnh và tỉnh táo. Đừng để cho kẻ xấu kích động.
Hiện nay, số lượng khách du lịch Trung Quốc sang ta rất đông. Có yêu đất nước chúng ta, họ mới đến. Khách du lịch Trung Quốc, hay người dân Trung Quốc lao động ở ta cũng giống như người Việt ta đi du lịch hay đi lao động ở nước ngoài. Họ có lỗi gì đâu? Vậy tại sao lại tẩy chay họ? Lẽ ra ta cần làm ngược lại là sát cánh với họ, giúp họ hiểu đúng thực chất của mọi vấn đề.
Chính người dân Trung Quốc cũng đang bị chính quyền Trung Quốc bưng bít, lừa phỉnh và kích động. Hãy để người dân Trung Quốc nhìn thấy sự thật, để họ tự đánh giá âm mưu của một số lãnh đạo Trung Quốc đã làm xấu đi hình ảnh của đất nước Trung Quốc vĩ đại. Cách đây không lâu, Trung Quốc cũng đã từng hô hào bài xích người Nhật sau mâu thuẫn giữa hai nước. Nhiều công ty kinh tế của Nhật ở đất nước Trung Quốc cũng bị đập phá, thiêu hủy. Tất cả thành tan hoang. Đó là một sai lầm, một vết hoen ố của lịch sử hiện đại Trung Quốc. Người Việt Nam chúng ta không nên, và không bao giờ lại đi theo vết bùn nhơ của Trung Quốc. Đừng để lỗi lầm ấy xảy ra.
Ông vừa nói chính người dân Trung Quốc cũng bị bưng bít lừa phỉnh, cũng có thông tin cho biết dân Trung Quốc bị “đầu độc tư tưởng” rằng quần đảo Hoàng Sa là của họ. Và trên một số trang mạng Trung Quốc đã tung ra thông tin có hơn 90% ý kiến ở nước này cho rằng cần sử dụng vũ lực với Việt Nam. Ông có bình luận gì về những thông tin này?
Nhà thơ Trần Đăng Khoa: Sở dĩ có chuyện đó vì người dân Trung Quốc bị chính quyền Trung Quốc  bưng bít, lừa phỉnh và kích động. Dân Trung Quốc dường như không biết gì ngoài ốc đảo của mình. Tôi cũng đã nhiều lần sang thăm Trung Quốc. Ở nước ta, trong mỗi căn nhà hay ở khách sạn, bật các kênh truyền hình, chỉ có chừng chục kênh trong nước, còn đều là kênh nước ngoài. Hàng trăm kênh nước ngoài. Ở các nước khác cũng vậy. Nhưng riêng Trung Quốc thì không. Khách sạn nào cũng trang bị truyền hình. Có đến 70 kênh truyền hình, nhưng toàn truyền hình nội địa. Tuyệt không có một kênh nào của nước ngoài.
Tiếp xúc với các phóng viên Đài Phát thanh truyền hình Thâm Quyến, tôi còn kinh ngạc hơn khi thấy họ không biết gì về chúng ta, thậm chí họ còn không biết cả tên các đồng chí lãnh đạo của chúng ta. Nếu là những người dân bình thường, ta chẳng bàn làm gì, nhưng phóng viên báo đài mà như thế thì thật đáng sợ. Trong khi chúng ta biết rất cặn kẽ về đất nước Trung Quốc, có người còn biết cả ông Tập Cận Bình sắp tới sẽ làm Tổng Bí thư (khi đó, ông Tập vẫn còn ở cơ sở). Vậy mà họ thì lại rất âm u về chúng ta.
Tuy nhiên, cũng phải ghi nhận là họ rất hiếu khách, rất tài làm đẹp lòng khách. Khi biết tôi là nhà thơ, có ông còn ôm lấy tôi, rất vồn vã: “Tôi đã đọc anh rồi. Thơ anh hay lắm. Hay như thơ Lý Bạch!”. Chủ nhà không biết tiếng Việt. Tôi không biết ông đọc ở đâu. Thơ tôi cũng đã in ở nhiều nước, nhưng chưa có một chữ nào dịch sang tiếng Trung Quốc.
Nhà văn Nguyễn Khắc Trường sang thăm Trung Quốc, cũng rất kinh ngạc khi giới trí thức Trung Quốc hầu như không biết gì về văn hóa Việt Nam. Bởi vậy khi họ sống trên đất nước chúng ta, đi du lịch qua ta, ta cần giúp họ hiểu đúng mọi vấn đề, nhất là về chủ quyền biển đảo, đặc biệt là mới đây, chính quyền Trung Quốc đặt giàn khoan trái phép trong khu đặc quyền kinh tế của ta. Khi hiểu được thực chất vấn đề, đã từng có một học giả Trung Quốc lên tiếng yêu cầu chính quyền Trung Quốc rút giàn khoan về nước.
Người dân Trung Quốc cũng vậy thôi. Nhiều người rất khổ, trẻ em cũng phải lao động nặng. Nếu có chiến tranh thì chính những người dân ấy phải hứng chịu mọi đau khổ, do chính quyền của họ gây ra. Đừng thù hằn người dân Trung Quốc vô tội. Đừng để kẻ xấu lợi dụng, kích động, gây chia rẽ, làm rối loạn tình hình trong nước ta.


Trung Quốc chưa chịu rút giàn khoan 981 khỏi vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam. Nhà thơ Trần Đăng Khoa nêu quan điểm, khi không thể nhẫn nhịn được nữa, Việt Nam phải kiện Trung Quốc ra tòa án quốc tế.
Nhưng vẫn có một sự thật, Trung Quốc chưa rút giàn khoan phi pháp đặt trong khu đặc quyền kinh tế của ta, dù bị thế giới lên án rất mạnh mẽ. Chúng ta sẽ ứng xử ra sao trước sự trơ tráo ấy?
Nhà thơ Trần Đăng Khoa: Việc đặt giàn khoan của Trung Quốc là có chủ định và tính toán rất kỹ lưỡng. Không dễ họ rút ngay nếu chúng ta không tiếp tục đấu tranh quyết liệt và kiên trì, cùng với sức ép của dư luận quốc tế và của chính nhân dân Trung quốc ở trong nước. Chúng ta cần tiếp tục đấu tranh. Làm sao để thế giới và đông đảo người dân Trung Quốc hiểu được thực chất mọi vấn đề.
Chúng ta có nhiều bằng chứng lịch sử, có thể đưa ra bằng chứng từ chính tấm bản đồ thời nhà Thanh in vào năm 1904 đã thể hiện rất rõ quốc gia này không có Trường Sa, và Hoàng Sa. Và cách đây ba ngày, chúng ta cũng đã đón nhận bộ Atlas Thế giới, Bruxelles – 1827 khẳng định chủ quyền của Việt Nam với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Điều thú vị là bộ Atlas này được vẽ bởi nhà địa lý nổi tiếng Philippe Va (người Pháp) và được xuất bản từ năm 1827.
Chúng ta có trong tay rất nhiều chứng cứ lịch sử chứng minh chủ quyền tại Hoàng Sa, Trường Sa. Nhưng Trung Quốc thì chưa bao giờ đưa ra được bằng chứng xác thực nào. Và, họ vĩnh viễn không có bằng chứng nào cả, vì sự thật là hai quần đảo này thuộc chủ quyền của Việt Nam. Cách tốt nhất trong cuộc đấu tranh này là tuyên truyền để thế giới và cả người dân Trung Quốc hiểu rõ sự thật lịch sử. Thêm nữa, chúng ta cần liên minh chặt chẽ với các nước trong khu vực có chung quyền lợi ở biển đông, đặc biệt là Nhật Bản và Philippin, hai nước ủng hộ chúng ta mạnh mẽ nhất.
Nếu trong một thời hạn nhất định, Trung Quốc không rút giàn khoan, chúng ta kiện Trung Quốc ra tòa án quốc tế.
(Theo GDVN) Nguyễn Sinh Phúc thực hiện

Trong các mưu đồ chính trị và tham vọng của giới lãnh đạo TQ, người dân luôn là những hạt cát bé nhỏ không đáng quan tâm. Họ chỉ được quan tâm khi có nhu cầu lợi dụng. Trong cuộc Cách mạng văn hóa, cả một dân tộc Trung Hoa bị mê muội vào một cuộc thanh trừng đấu đá. Con đấu tố cha, trò luận tội thầy, nghĩa tình đảo lộn. Hơn 50 triệu người dân đã chết do bị giết hoặc chết đói không hề làm giới lãnh đạo nước này khi đó bận tâm. Với người dân nước họ, họ còn đối xử như vậy, thử hỏi người dân các dân tộc khác có ý nghĩa gì? Nếu VN cũng nghe theo sự “tư vấn” của “ông Anh Lớn TQ” thì nay vẫn là 2 miền Nam – Bắc, tựa như Triều Tiên, thậm chí có thể thành  một thể chế “quái thai” như Khơme đỏ.
Thương Giang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét