Chỉ "sâu chúa" mới dám và
vượt mặt Quốc hội, ném chục ngàn tỉ ra ngoài như thế?
Chỉ một dự án đầu tư sang Venezuela đã ngốn 14,2% tổng dự trữ
ngoại hối quốc gia thời điểm năm 2010, phải chăng đây là cuộc chơi liều lĩnh
của một nhóm người?
Ngày 21/2/2019,
Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Xuân Phúc ký ban hành Quyết định số
213/QĐ-TTg (QĐ213) “Chương trình tổng thể của Chính phủ về thực hành tiết
kiệm, chống lãng phí năm 2019”.
Quyết định nêu
rõ:
“Rà soát, xử lý dứt điểm tồn tại, yếu kém của doanh nghiệp nhà
nước và doanh nghiệp có vốn nhà nước.
Kiên quyết xử lý các doanh nghiệp vi phạm pháp luật, làm thất
thoát, lãng phí vốn, tài sản nhà nước, các dự án đầu tư chậm tiến độ, kém
hiệu quả, thua lỗ kéo dài; không sử dụng ngân sách nhà nước để xử lý thua lỗ
của doanh nghiệp.
Kiểm điểm và xử lý trách nhiệm theo quy định của pháp luật đối
với tập thể, cá nhân, đặc biệt là người đứng đầu trong việc để xảy ra các vi
phạm về quản lý sử dụng vốn, tài sản nhà nước tại doanh nghiệp và cổ phần hóa
doanh nghiệp nhà nước”.
Vì sao nhà nước đã có “Luật Đầu tư công” mà Thủ tướng
còn phải ban hành quyết định trong đó đặc biệt nhấn mạnh chuyện “Kiểm điểm và xử lý trách
nhiệm theo quy định của pháp luật đối với người đứng đầu trong việc để xảy ra
các vi phạm…”?
Nhiều năm gần đây, đầu tư công luôn là mảnh đất
màu mỡ cho một bộ phận không nhỏ quan chức lợi dụng đục khoét ngân sách, vơ
vét chia nhau những đồng tiền thuế người dân chắt chiu đóng góp.
Có thể nêu một số dẫn chứng, chẳng hạn
vụ mua bán ụ nổi 83M tại Vinalines, vụMobifone mua 95% cổ phần AVG, vụ nhà máy gang thép Thái Nguyên đầu
tư tới hơn 8.000 tỉ đồng nhưng nay đang dần biến thành đống sắt gỉ,...
Một trong những
vụ việc được dư luận quan tâm là việc Tổng công ty khai thác thăm dò dầu khí
(PVEP) thuộc Tập đoàn Dầu khí quốc gia Việt Nam (PVN) thực hiện liên doanh
với đối tác là Tổng công ty dầu khí Venezuela (thành viên của Công ty dầu khí
quốc gia Venezuela) tại mỏ dầu Junin 2 và các dự án tại một số quốc gia khác.
Xin tóm lược
một số thông tin mà báo chí đề cập về vụ việc tại mỏ dầu Junin 2.
Thứ nhất là ý kiến cho
rằng các cơ quan thuộc Chính phủ đã vượt quá thẩm quyền, không trình Quốc hội
phê duyệt trong việc thực hiện hợp đồng, cụ thể là bài báo:
“PVN 'ném'
nghìn tỉ tại Venezuela: Ép bộ trưởng ký, 'phớt lờ' báo cáo Quốc hội” đăng
trên Thanhnien.vn ngày 15/3/2019.
Thứ hai là thông tin từ
tháng 11/2008, “Bộ Kế hoạch & Đầu tư đã có cuộc họp thẩm định báo cáo việc
đầu tư này với sự tham gia của đại diện các bộ, ngành và có tờ trình Thủ
tướng xin phê duyệt dự án với tổng mức đầu tư hơn 1,24 tỷ USD”.
[1]
Sau đó “Với tư
cách cơ quan thẩm tra hồ sơ xin cấp phép đầu tư, Bộ Kế hoạch & Đầu tư đã
báo cáo Thủ tướng và kiến nghị Uỷ ban thường vụ Quốc hội xem xét đặc cách với
dự án để sớm cấp giấy chứng nhận đầu tư.
Tuy nhiên trả lời bằng văn bản sau đó,
Uỷ ban Thường vụ Quốc hội đã "bác" đề xuất này và “Yêu cầu Chính phủ có tờ
trình chính thức gửi Uỷ ban làm rõ phần vốn nhà nước góp vào dự án.
Trường hợp dự án sử dụng từ 30% vốn nhà nước trở lên thì Chính
phủ phải trình Quốc hội xem xét chủ trương đầu tư”. [1]
Vậy điều gì đã
xảy ra sau khi có ý kiến của Ủy ban Thường vụ Quốc hội?
“Báo cáo tháng 5/2009 của Chính phủ gửi cơ quan thường trực Quốc
hội dự án Junin 2, cơ cấu phần vốn góp Nhà nước tại dự án được thay đổi.
Phần vốn góp từ vốn chủ sở hữu của PVN giảm từ 956 triệu USD dự
kiến ban đầu, xuống còn 547 triệu USD, tức chỉ còn 29,9% tổng chi phí góp vốn
của phía Việt Nam.
Điều này đồng nghĩa dự án đầu tư không còn nằm trong diện phải
báo cáo Quốc hội xem xét, chấp thuận chủ trương đầu tư (dự án có mức góp vốn
30% trở lên)”. [1]
Đến tháng
6/2010 dự án chính thức động thổ, tổng nhu cầu vốn phía Việt Nam phải đóng
góp trong dự án tăng thành 1,825 tỉ USD trong đó có một khoản hết sức phi lý
mà phía Việt Nam phải thực hiện, đó là "phí tham gia" (bonus) hay
còn gọi là “phí hoa hồng”.
Theo đó Việt
Nam phải trả cho Venezuela 584 triệu USD bằng tiền mặt chia làm ba đợt, đợt
đầu 300 triệu, hai đợt còn lại mỗi đợt 142 triệu USD. [1]
Đến năm 2013
sau khi đã nộp 442 triệu USD tiền "phí tham gia", 90 triệu USD tiền
góp vốn, tổng cộng là 532 triệu USD, ban lãnh đạo mới của PVN đã phải quyết
định đơn phương không thực hiện cam kết nộp số tiền “phí tham gia” còn lại
(142 triệu USD).
Một tờ báo
viết: “PVN mất trắng hàng ngàn tỉ đồng tại Venezuela”. [2]
Cũng trong năm
2013, Thủ tướng Chính phủ chỉ đạo PVN và PVEP tạm dừng việc khai thác thử tại
mỏ Junin 2 để tiến hành công tác nghiên cứu đánh giá lại toàn bộ dự án, đàm
phán với nước chủ nhà về các điều khoản của hợp đồng.
PVEP cho biết
sẽ tiếp tục dự án khi các vấn đề liên quan được làm rõ, đặc biệt phải đảm bảo
tránh được các rủi ro về tỉ giá, lạm phát của nước sở tại. [3]
Với tình hình
chính trị không ổn định kéo dài nhiều năm cho đến nay tại Venezuela, liệu bao
giờ PVEP sẽ tiếp tục dự án và giả sử tiếp tục thì lãi thu được có đủ hoàn lại
các khoản đã “mất trắng”?
Nếu thông tin
đăng tải trong bài “Dự án tỷ đô sa lầy của PVN ở Venezuela” [1] là chính xác,
có thể thấy đã có vượt qua rào chắn pháp lý trong Nghị quyết số
66/2006/NQ-QH11 (NQ66) của Ủy ban Thường vụ Quốc hội (ban hành ngày
29/6/2006) và Nghị quyết 49/2010/QH12 (NQ49) (ban hành năm 2010).
Theo NQ66 “Chính phủ trình Quốc hội xem xét, quyết định
chủ trương đầu tư với các dự án có quy mô vốn đầu tư từ hai mươi nghìn tỷ
đồng Việt Nam trở lên, đối với dự án, công trình có sử dụng từ ba mươi phần
trăm vốn nhà nước trở lên”.
Và như vậy, ý kiến cho rằng cơ quan
chức năng “phớt lờ báo cáo Quốc hội” là hoàn toàn có cơ sở, và
phải xem xét trách nhiệm của PVN, của PVEP hay cấp nào khác? .
Có hai lý do để
dẫn tới kết luận này:
Thứ nhất, ý kiến của Bộ Kế hoạch & Đầu
tư gửi Ủy ban Thường vụ Quốc hội đã bị bác và Ủy ban đã yêu cầu “Chính phủ có tờ trình chính
thức gửi Uỷ ban”.
Thứ hai, theo NQ66 “Chính phủ trình Quốc hội xem
xét, quyết định chủ trương đầu tư” chứ không phải cấp thấp
hơn là các bộ, ngành, tập đoàn hay tổng công ty nhà nước.
Nghị quyết của
Ủy ban Thường vụ Quốc hội là văn bản quy phạm pháp luật do Quốc hội ban hành
và có hiệu lực tương đương như luật.
Vi phạm các quy
định trong Nghị quyết này là hành vi vi phạm pháp luật.
Những gì báo
chí phát hiện liệu có cho thấy sự bất cập trong điều hành kinh tế vĩ mô, sự
chưa hoàn thiện cơ cấu kiểm soát quyền lực và những hạn chế của thể chế kinh
tế, chính trị?
Chính phủ là cơ
quan hành pháp nghĩa là phải tuân thủ các quy định của pháp luật.
Nói theo ngôn
ngữ của ngành luật, Chính phủ chỉ được phép làm những gì mà luật pháp cho
phép, còn người dân thì được phép làm những gì mà pháp luật không cấm.
Tại thời điểm
năm 2010, khi PVN ký hợp đồng lập liên doanh với Venezuela, một đô la Mỹ
tương đương 19.500 đồng.
Số liệu mà báo
Thanhnien.vn nêu trong bài báo “Điều tra vụ PVN 'mất trắng' hàng ngàn tỉ đồng
tại Venezuela” đăng ngày 14/3/2019 cho thấy dự án mà PVN thực hiện có tổng
nhu cầu vốn đầu tư là 1,825 tỉ USD.
Số tiền này
tương đương khoảng 36.000 tỷ đồng, gấp khoảng 1,8 lần so với quy định của
Quốc hội (20.000 tỷ).
Số liệu trong Thống kê tài chính quốc tế
của IMF, WB và Báo cáo nợ nước ngoài số 7 - Bộ Tài chính cho
thấy dự trữ ngoại hối quốc gia cuối năm 2010 khoảng 12,86 tỷ USD và nợ nước
ngoài ngắn hạn là 6,95 tỷ USD. [4]
Chỉ một dự án
đầu tư của PVN (1,825 tỷ USD) sang Venezuela đã ngốn 14,2% tổng dự trữ ngoại
hối quốc gia tại thời điểm năm 2010, phải chăng đây là cuộc chơi liều lĩnh
của một nhóm người chứ không phải là cách thức đầu tư có tính toán của Chính
phủ?
Và phải chăng
đây cũng là một cách thể hiện quyền lực vượt trên pháp luật?
Chỉ đến khi khả
năng mất trắng số tiền nghìn tỷ bị phát hiện thì vụ việc mới được các cơ quan
bảo vệ pháp luật và truyền thông đề cập, vậy phải chăng đã có “tác động” thế
nào đó để các cơ quan hữu quan trong đó có Thanh tra Chính phủ, Kiểm toán Nhà
nước,… án binh bất động?
Năm 2010 cả
nước xuất khẩu 6,88 triệu tấn gạo thu được 3,23 tỉ đô la Mỹ.
Số tiền 532
triệu USD đã giao cho phía Venezuela (mà báo chí nói là mất trắng) gần bằng
1/6 tống số tiền bán gạo.
Để có chừng ấy
tiền bao nhiêu triệu nông dân trồng lúa phải lao động cật lực cả năm?
(Còn nữa)
|
Thứ Ba, 19 tháng 3, 2019
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét