Người mẫu
Andrea không cam phận gái hư
Cập nhật lúc 08:33
Trong giới người mẫu trẻ phía Bắc, Andrea
(hay còn gọi là An tây), và Hồng Quế từng là niềm hy vọng của rất nhiều
người, về việc họ sẽ làm nên chuyện không chỉ trong lĩnh vực trình diễn thời
trang mà còn ở các cuộc thi nhan sắc.
Sở hữu gương mặt đẹp, ngoại hình chuẩn, lại có khả năng
trình diễn, hai cô gái này lẽ ra có thể đạt được thứ hạng cao ở các cuộc thi
nhan sắc chính thống. Tuy nhiên, với cách sống có phần quá bản năng, ngang
tàng và scandal dày đặc, hai người đẹp đã tự tay khép lại cánh cửa danh vọng của
mình. Song, với một nền showbiz đang có quá nhiều xô bồ như hiện nay, An tây
và Hồng Quế cũng ít nhiều tạo dựng được dấu ấn riêng. Tất nhiên, chuyện công
chúng có thừa nhận họ hay không còn tùy thuộc vào quan niệm của mỗi người.
Người mẫu Andrea.
Từng là học trò cưng của siêu mẫu Hạ Vy và Công ty Venus
miền Bắc, tuy nhiên mới đây chị và thầy của mình lại rơi vào tình trạng “cơm
không lành, canh không ngọt”, và chị phải rời khỏi công ty với lý do làm việc
thiếu chuyên nghiệp, thực hư câu chuyện ra sao?
Việc tôi rời khỏi công ty là có thật, song đó là kế hoạch
cũng như chiến lược phát triển nghề nghiệp mà tôi đã có từ trước. Tôi đã có
thời gian chập chững vào nghề, được công ty và chị Hạ Vy đào tạo rất chuyên nghiệp,
bây giờ có khả năng tự lập rồi thì tôi muốn thử sức trên đôi chân của mình,
nên chúng tôi đã chấm dứt hợp đồng hợp tác. Sự ra đi này không có khúc mắc
gì, chị Vy vẫn giúp tôi nếu như có show hoặc khách hàng , cả hai chúng tôi
rất thoải mái và cùng tự nguyện cho sự ra đi này. Tình cảm không hề bị sứt
mẻ, chị Vy vẫn coi tôi là em và thương quý tôi.
Vậy thông tin chị phải đền tới 5.000 USD cho khách hàng vì
lý do làm việc thiếu nguyên tắc là đúng hay sai?
Chuyện này cũng đúng, song người ta thêu dệt và cố tình
bóp méo nó đi thành tiêu cực vì họ chỉ nghe và suy đoán có một chiều, quan
trọng hơn, họ chẳng phải là người thực hiện hợp đồng thì làm sao biết vấn đề
nằm ở đâu. Thời gian rồi xảy ra quá nhiều chuyện với tôi, tôi stress và bị khủng
hoảng kinh khủng, điều đó cũng tác động tới tâm lý cũng như sức khỏe thành ra
công việc không được trôi chảy. Tôi nhận lỗi với khách hàng, và cả hai bên
cùng thỏa thuận sẽ đền bù cho những thiệt hại của nhau một cách sòng phẳng và
đúng nguyên tắc. Tôi nghĩ, chuyện phải bồi thường hợp đồng thực chẳng phải là
điều hay ho gì, nhưng khi bạn làm ăn, chuyện này không phải không thể xảy ra.
Vấn đề là cả hai bên ngồi lại để cùng nhau khắc phục, và nếu đã tìm ra giải
pháp thì nên tôn trọng nhau. Đó cũng là cách giải quyết chuyên nghiệp.
Chị đang bị mang tiếng là gái hư, giờ lại thêm làm việc
thiếu chuyên nghiệp, chị có nghĩ mình đang tự làm khó mình, nhất là trong
tình trạng muốn tách ra tự lập. Ai còn dám tin chị nữa?
Những người từng cộng tác với tôi sẽ hiểu tôi là người làm
việc như thế nào. Thực ra làm nghề này đều có ê kíp hết, danh tiếng của mình
cũng có khi được bảo chứng bởi những cộng sự xung quanh nữa. Tôi có những
người bạn, người trợ thủ rất đắc lực, tin tưởng vào tôi. Họ sẽ giúp đưa hình ảnh
tích cực của tôi tới công chúng và khách hàng một cách chính xác và khách
quan nhất.
Ai cũng có lúc sai lầm, có những khúc mắc riêng về đời
sống, người khéo che đậy thì lấp liếm đi, còn tôi sống bản năng, cũng vì thế
mà chịu nhiều thiệt thòi vì không giấu diếm được. Cuộc sống nó muôn hình muôn
vẻ, nhất là khi tôi còn quá trẻ, môi trường của tôi cũng có nhiều thị phi,
người ta chỉ chực chờ mình sơ hở là tìm cách bôi nhọ, trong khi con người
thật không phải là như vậy.
Tôi không cam chịu tiếng gái hư đâu, vì bản chất tôi không
phải như thế, điều này tôi tin nhiều người biết rất rõ. Còn với công chúng,
tôi sẽ cho họ thấy, những mảnh tối họ nhìn thấy ở Andrea không phải là con người
thật của cô ấy, đó chỉ là những hình ảnh mà người trẻ nào cũng có thể vấp
phải, chỉ có điều tôi hoạt động showbiz nên nó bị bóp méo đi. Còn chuyện tôi
làm sai hợp đồng, thì rõ ràng cách giải quyết của tôi cũng thể hiện tinh thần
cầu tiến, hợp tác và chuyên nghiệp. Nhưng tôi khẳng định, đó là lần đầu cũng
là lần cuối tôi để mình rơi vào tình trạng như vậy.
Nhìn lại quãng thời gian vừa qua, chị có tiếc không, và
nghĩ giá mình có thể làm lại?
Tôi buồn thì đúng hơn, nhưng không ước được làm lại, vì
thực ra mỗi thất bại cũng sẽ cho mình một bài học. Cái giá của được và mất
tôi lạc quan nghĩ rằng nó ngang nhau. Sẽ là mất hết nếu như bạn không rút
được kinh nghiệm, tiếp tục đi vào vết xe đổ của chính mình, còn không thì cũng
không có gì phải quá đau đớn.
Những gì xảy đến với chị nó cho thấy một mặt khác của
những người trẻ khi họ thành danh quá sớm. Nó giống như bị “chín ép” vậy, khi
mà sự nổi tiếng không đi kèm với suy nghĩ chín chắn, thậm chí càng ngông
cuồng càng nổi tiếng là quan niệm của giới trẻ bây giờ?
Tôi nghĩ quan niệm này cũng sai, thực sự thì chúng tôi
được công chúng biết đến khi mình chỉ mười lăm mười bảy tuổi, cái tuổi ăn
chưa no, lo chưa tới nhưng lại được quá nhiều người hi vọng và kỳ vọng. Có
những người còn cho rằng, chúng tôi nổi tiếng, nên chúng tôi là thần tượng
của nhiều người khác, vì vậy chúng tôi phải sống sao cho xứng với vị trí của
mình. Đòi hỏi đó là chính đáng, nhưng tôi cũng nghĩ, người với người cũng cần
có sự thông cảm và chia sẻ, có điều, giờ người ta coi chuyện vùi dập người
khác, hay việc không hay xảy ra với người khác là câu chuyện để họ đàm tiếu,
bình luận ác ý nhiều hơn là thấu hiểu. Những điều này khiến chúng tôi stress
và cô đơn kinh khủng, nhiều khi thiếu tỉnh táo dẫn tới khiến muốn tung hê
hết. Tôi nghĩ, nhiều khi hậu quả cũng từ đây mà ra. Nhưng có lớn là sẽ có
khôn, showbiz nhiều cạm bẫy, và khi thoát ra mỗi cạm bẫy bạn lại được một bài
học, nó sẽ giúp bạn trưởng thành nhanh chóng.
Andrea từng cặp kè với nam diễn viên Baggio.
Nhưng mới 19 tuổi như chị mà đã trải qua hết, tình trường
dày dặn, đời sống phóng túng, có khi nào điều này sẽ khiến người ta dù muốn
làm người tốt, nhưng cũng sẽ khó thay đổi tâm tính khi mọi thứ ăn vào máu và
hình thành như thói quen?
Như tôi đã nói, 19 tuổi không lớn nhưng cũng không hẳn bé
nữa, hoàn toàn có đủ nhận thức để chịu trách nhiệm về bản thân, gia đình và
xã hội. Cái khác biệt ở đây chính là, nếu một cô gái 19 tuổi bình thường, khi
yêu thương ai, sống thế nào thì chỉ cô ấy, gia đình và hàng xóm biết. Còn với
chúng tôi, điều đó ngược lại hoàn toàn. Chỉ một chuyện nhỏ xíu, họ cũng có
thể đơm đặt, thổi phồng lên và biến nó thành nghiêm trọng. Ngay cái chuyện họ
cứ nói đi nói lại một vấn đề đã từng xảy ra với chúng tôi cũng là một sự khác
biệt, và nếu sòng phẳng thì sẽ thấy, cách đối xử này như là người ta mặc định
cho chúng tôi sai sẽ mãi mãi sai, trái thì không có cơ hội phải. Nhưng tôi
nghĩ, đó cũng là cái giá của nghề mình theo đuổi, phải chấp nhận thôi. Với
người cố tình nghĩ mình xấu thì bạn có tô vẽ bản thân thế nào họ cũng sẽ
không chấp nhận đâu.
Với quá nhiều bê bối như thế, chị nghĩ liệu mình có thể
tồn tại và đứng vững với nghề không?
Tôi còn một chặng đường dài phía trước, vì giờ tôi mới 19
tuổi. Nếu tuyệt vọng và buông xuôi lúc này là gián tiếp thừa nhận mình thua
cuộc, cũng như tự bản thân không cho mình cơ hội để làm lại, hay khắc phục
sai lầm. Tôi không phải là người cam chịu cũng như chấp nhận thất bại một cách
dễ dàng, trái lại, càng trong khó khăn tôi càng muốn chứng tỏ bản thân mình.
Tôi chấp nhận làm lại từ con số không, và bây giờ, quãng đường trước mặt mà
tôi tự đi mới chính là con người tôi, và là mục tiêu tôi hướng tới.
Theo Cảnh sát toàn cầu
|
Thứ Ba, 4 tháng 11, 2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét