Họp báo Chính phủ chiều nay
sẽ "nóng" chuyện ông Trịnh Xuân Thanh?
Cập nhật lúc 17:00
Vấn
đề “ông Trịnh Xuân Thanh – nguyên Phó Chủ tịch UBND tỉnh Hậu Giang đang ở
đâu” là câu hỏi dư luận đặt ra trong nhiều ngày nay. Cuộc họp báo thường kỳ
Chính phủ tháng 8 sẽ diễn ra vào 16h30 chiều nay, nhiều khả năng vấn đề này
sẽ được đông đảo báo chí quan tâm.
Ông Trịnh Xuân Thanh.
Mới đây, lãnh đạo Tỉnh ủy Hậu Giang đã thông tin, ông Trịnh Xuân Thanh
xin nghỉ phép để trị bệnh gần một tháng qua. Còn ông Thanh
bệnh gì và trị bệnh ở đâu thì lãnh đạo Tỉnh ủy Hậu Giang chưa rõ. Cũng theo
lãnh đạo Tỉnh ủy Hậu Giang khi chưa nhận được kết luận, thông báo từ Trung
ương về trường hợp của ông Trịnh Xuân Thanh, nên Ban Thường vụ Tỉnh ủy Hậu
Giang chưa thể phân công, bố trí công việc cho ông Thanh được.
Dư luận vẫn liên tục đặt câu hỏi hiện ông Trịnh Xuân Thanh đang ở đâu?
Nhiều phóng viên đã cố gắng liên lạc với ông qua các số máy điện thoại di
động ông thường dùng nhưng đều không liên lạc được. Theo một vị nguyên là cán
bộ điều tra, đối với những trường hợp có dấu hiệu vi phạm pháp luật hình sự
mà đang bị cơ quan chức năng xem xét, chưa có kết luận, việc người đó đi đâu,
làm gì đều được giám sát chặt chẽ.
Hôm qua 30.8, là thời hạn chót để Bộ Nội vụ báo cáo Thủ tướng Chính
phủ về việc thuyên chuyển, tiếp nhận, đề bạt, bổ nhiệm cán bộ đối với ông
Trịnh Xuân Thanh.
Trao đổi với Dân Việt hôm nay, GS -TSKH Phan Xuân Sơn
(Học viện Chính trị - Quốc gia Hồ Chí Minh) đánh giá, thông thường khi một
cán bộ của cơ quan nào đó bị kiểm tra, cơ quan chủ quản của người đó có thể
ra quyết định cho người cán bộ tạm nghỉ làm việc để phục vụ điều tra. Còn
không có quyết định mà người cán bộ tự nghỉ làm sẽ là vi phạm kỷ luật lao
động.
Còn theo nhìn nhận của một vị nguyên là Ủy viên TƯ Đảng khi một người
đã rơi vào hoàn cảnh đang bị các cơ quan chức năng xem xét như trường hợp ông
Trịnh Xuân Thanh, về mặt tâm lý thì ông này ở vào tình huống khó xử khi đến
cơ quan làm việc mà chưa có sự phân công.
Theo vị nguyên Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra T.Ư này, hiện nay ông
Trịnh Xuân Thanh chưa bị xử lý gì về mặt Đảng, ông vẫn là Tỉnh ủy viên Tỉnh
ủy Hậu Giang. Nếu bình thường khi đã xác định là người cán bộ, đảng viên, ông
Thanh vẫn phải đến cơ quan làm việc, trừ trường hợp bị ốm phải nghỉ để điều
trị.
Tuy nhiên, theo vị nguyên Ủy viên TƯ Đảng này, về lý thuyết là như
vậy, còn trên thực tế một người đã rơi vào hoàn cảnh đang bị các cơ quan chức
năng xem xét như trường hợp ông Trịnh Xuân Thanh, về mặt tâm lý, mối quan hệ
thì ông Thanh và Tỉnh ủy Hậu Giang đang ở vào tình huống khó xử.
"Khó xử thứ nhất là hiện ông Thanh vẫn là cán bộ, bây giờ Tỉnh ủy
giao nhiệm vụ gì cho ông Thanh làm để phù hợp. Thứ hai, khi làm việc thì vị
trí của một Tỉnh ủy viên không thể không tiếp xúc với ai cả, mà tiếp xúc thì
lại tâm lý" - vị nguyên Ủy viên TƯ Đảng nói.
Cũng trao đổi với Dân Việt, nhiều phóng viên trong mảnh
nội chính cho biết, vấn đề ông Trịnh Xuân Thanh – nguyên Phó Chủ tịch UBND
tỉnh Hậu Giang đang ở đâu là câu hỏi dư luận đặt ra trong nhiều ngày nay. Và
nếu điều kiện cho phép, họ sẽ đặt câu hỏi với đại diện các bộ ngành liên quan
và người phát ngôn của Chính phủ trong cuộc họp báo thường kỳ Chính phủ tháng
8, sẽ diễn ra vào 16h30 chiều nay.
Trước đó, liên quan đến sai phạm của ông Trịnh Xuân Thanh, ngày
11.7.2016, Ủy ban Kiểm tra TƯ Đảng đã có kết luận bước đầu. Sau kết luận này,
ông Thanh đã bị Hội đồng bầu cử quốc gia bác tư cách đại biểu Quốc hội (ông
Thanh được giới thiệu ứng cử và trúng cử đại biểu Quốc hội ở Hậu Giang), tiếp
đến ông Thanh xin không tái cử Phó Chủ tịch UBND tỉnh Hậu Giang.
Sau kết luận của Ủy ban Kiểm tra TƯ Đảng, Tổng Bí thư đã yêu cầu vụ
việc cần tiếp tục được làm rõ. Trong 4 nội dung công việc được Tổng Bí thư
yêu cầu làm rõ, có nội dung đáng chú lý là: Ban Thường vụ Đảng ủy Công
an TƯ chỉ đạo các cơ quan chức năng của ngành công an điều tra làm rõ vi phạm
để xảy ra thua lỗ gần 3.300 tỉ đồng (giai đoạn 2011-2013) ở Tổng Công ty cổ
phần Xây lắp Dầu khí Việt Nam (thời ông Trịnh Xuân Thanh làm lãnh đạo)...
(Theo Dân Viêt) Lương Kết
|
Thứ Tư, 31 tháng 8, 2016
Kẽ
hở bảo mật ngân hàng: Rủi ro từ thẻ tín dụng
Cập
nhật lúc 15:14
Rủi
ro từ chiếc thẻ tín dụng "ai cà cũng được". ẢNH: NGỌC THẮNG
Không mật khẩu OTP, không cần xác thực
qua tin nhắn; không cần mã pin khi thanh toán trực tiếp; ai cũng có thể dễ
dàng ký vào hóa đơn... quy trình bảo mật quá đơn giản, dễ dãi của thẻ tín
dụng khiến hàng loạt khách hàng liên tiếp bị mất tiền oan trong thời gian gần
đây.
Tiếp
xúc với Thanh Niên, gia đình anh Trương Đức Anh (Q.Hoàng Mai, Hà Nội) cho
biết, cho đến ngày hôm qua (30.8) vẫn chưa nhận được câu trả lời nào về khoản
tiền hơn 30 triệu đồng vừa bị đánh cắp khỏi tài khoản mở tại Ngân hàng (NH)
TNHH Australia và New Zealand (ANZ) VN.
Những
giao dịch bất thường
Trước
đó, trong đơn khiếu nại anh Trương Đức Anh nêu rõ, thẻ tín dụng Visa Credit
Card của anh mở tại ANZ đã sử dụng được hơn 3 năm. Vào lúc 12 giờ 32 phút
ngày 21.8.2016, anh có nhận được tin nhắn từ dịch vụ SMS Banking của ANZ
thông báo có giao dịch được hoàn thành tại trang web tiki.vn và cungmua.com.
Lúc đó có khoảng 6 - 7 giao dịch thành công trong vòng 5 phút với mỗi giao
dịch có giá trị từ 1.425.000 đồng đến 2.425.000 đồng. Nhận thấy sự việc bất
thường, ngay lập tức, anh gọi điện cho tổng đài 19001276 của ANZ để yêu cầu
tạm khóa thẻ tín dụng. Tuy nhiên, trong khoảng thời gian trao đổi với nhân
viên hỗ trợ của ANZ, đã có thêm 4 giao dịch nữa được thực hiện thành công với
giao dịch có giá trị cao nhất là 6.987.000 đồng. Như vậy, trong vòng 15 phút
có tổng cộng 11 giao dịch được thực hiện từ tài khoản thẻ của anh với tổng
giá trị là 30.997.000 đồng. “Ngay sáng hôm sau tôi đã lên phòng giao dịch của
NH ANZ tại Hà Nội để viết đơn khiếu nại về những giao dịch bất thường này.
Sau 2 ngày gửi đơn, NH đã gửi email xác nhận nhận được khiếu nại của tôi và
chỉ nói sẽ xử lý khiếu nại trong vòng 120 ngày theo quy định của tổ chức thẻ
quốc tế Visa”, anh Đức Anh trình bày.
Trong
khi đó, anh Vương Quốc (TP.HCM) cũng đã “méo mặt” khi bị mất hơn 19 triệu
đồng trong tài khoản thẻ Visa mở tại NH TNHH một thành viên HSBC (VN), do một
kẻ lạ mặt đã giao dịch tại cửa hàng điện thoại. Khi trình báo thì anh được
nhân viên quầy vặn hỏi “đưa đơn khiếu nại với mục đích gì” và khẳng định “lỗi
là lỗi của khách hàng và đơn này sẽ không đi đến đâu đâu”. Sau đó, HSBC gửi
mail cho anh viết rằng sau quá trình điều tra, phòng hỗ trợ khiếu nại tìm ra
được cửa hàng mà anh đã thanh toán số tiền đó. Cuối thư HSBC luận theo các
quy định và tuyên bố “rất tiếc sẽ không giải quyết trường hợp này, không đưa
khiếu nại lên visa quốc tế”, và khuyên “nên liên hệ công an để giải quyết”.
Một
khách hàng khác là anh V.T.P, giám đốc một công ty về kỹ thuật tại TP.HCM
cũng cho biết có mở thẻ Master Debit tại Vietcombank. Sáng 16.8, vừa ngủ dậy,
anh nhận được một loạt tin nhắn trong điện thoại. Mở ra thì nhìn thấy 14 tin
nhắn thông báo về phát sinh giao dịch trong tài khoản với tổng số tiền gần 18
triệu đồng. Những thanh toán từ tin nhắn số 11 trở đi không thành công do số
tiền trong tài khoản không đủ thanh toán theo yêu cầu.
Cũng
liên quan đến thẻ tín dụng, khách hàng Phan Diệu Chương (P.Dịch Vọng, TP.Hà
Nội), mở thẻ Visa tại NH TMCP Quốc tế (VIB). Sau đó gia đình khách hàng này
cũng đã nhận được 3 giao dịch lạ với tổng số tiền hơn 1.500 USD. Khi NH trưng
ra bằng chứng thể hiện có người mua hàng ký xác nhận giao dịch, cả hai cha
con ông Chương đều khẳng định đó là chữ ký giả, và tài khoản phụ đã bị hack.
Bằng mắt thường cũng có thể dễ dàng nhận ra chữ ký mẫu in trên thẻ và chữ ký
của người mua hàng khác nhau hoàn toàn. Tuy nhiên, sự việc hiện còn đang gây
tranh cãi giữa hai bên.
Bảo
mật quá sơ sài
TS
Cao Sĩ Kiêm, nguyên Thống đốc NHNN đánh giá, quy trình thanh toán trực tuyến
đối với thẻ tín dụng hiện nay khá sơ sài. Khác với thẻ nội địa, khi sử dụng
thẻ tín dụng để thanh toán trực tuyến, hệ thống chỉ yêu cầu nhập họ tên chủ
thẻ, số thẻ, thời hạn hiệu lực và mã xác thực thẻ (CVV). Tất cả các thông tin
này đều được in ở mặt trước và mặt sau của thẻ. Hiện rất ít NH sử dụng phương
thức xác thực bằng mật khẩu dùng một lần (OTP - one time password) để gửi mật
khẩu qua tin nhắn cho khách hàng xác nhận trước khi thanh toán.
Phó
tổng giám đốc một NH lớn tại Hà Nội cho biết, ở nước ngoài tất cả các NH khi
phát hành thẻ tín dụng đều cảnh báo khách hàng vô cùng kỹ lưỡng vì đây là
chiếc thẻ tiện ích, xác thực của nó được dựa trên số thẻ, mã xác thực phía
mặt sau và đặc biệt chữ ký của chủ thẻ. Khi thanh toán ở bất cứ điểm nào thì
nhân viên phải đối chiếu tên, chủ thẻ và chữ ký trên hóa đơn xem có trùng với
chữ ký trên thẻ không. Nếu thẻ bị mất tiền thì khách hàng sẽ được các trung
tâm thanh toán trực thuộc NH đền bù ngay lập tức. “Tuy nhiên, ở VN nhiều NH
không làm việc này, không phối hợp, tập huấn cho các tổ chức trung gian thanh
toán. Khi khách hàng đến quẹt thẻ cũng không đối chiếu tên, chữ ký nên bất cứ
ai cũng có thể dùng thẻ để sử dụng được. Điều này đã tạo kẽ hở để kẻ gian lợi
dụng gây thiệt hại cho khách hàng”, vị này nói.
Ở
góc nhìn khác, TS Nguyễn Hoàng Hải, Phó chủ tịch Hiệp hội Các nhà đầu tư tài
chính (VAFI), nhìn nhận bản thân chiếc thẻ visa tiềm ẩn nhiều yếu tố rủi ro.
Thẻ ghi nợ, thẻ ATM bảo mật nhiều lớp từ mật khẩu, OTP như Vietcombank vừa
qua cũng bị hacker lợi dụng dựa trên sự chủ quan của khách hàng thì đối với
thẻ tín dụng lại quá đơn giản. Đơn cử như việc thanh toán trên các trang web
trực tuyến chỉ cần nhập số thẻ, thời hạn hiệu lực thẻ, mã CVV in phía sau là
có thể thanh toán được. Lẽ ra khi thanh toán thẻ tín dụng cũng cần phải có mã
xác thực gửi về điện thoại hoặc các thiết bị bảo mật của khách hàng. Chính vì
không có những quy trình và lớp bảo vệ đó nên mới xảy ra các vụ mất tiền qua
thẻ tín dụng như vừa qua.
“Một
chiếc thẻ tín dụng có hạn mức hàng trăm triệu đồng, nhưng khi thanh toán, bất
cứ ai cũng chỉ cần quẹt một cái là xong thì vô cùng rủi ro. Ít nhất, giao
dịch đó phải có mã pin như thẻ ATM để khách hàng tự nhập vào mới đảm bảo an
toàn”, TS Kiêm khuyến nghị.
(Theo Thanh niên) Anh Vũ
|
Buông
12 “ông lớn”, nhà nước có ngay 7 tỉ USD
Cập
nhật lúc 10:15
Việc
bán 12 “ông lớn” trong đó có Vinamilk, Sabeco, FPT..., Thủ tướng Nguyễn Xuân
Phúc nhấn mạnh phải theo thông lệ thị trường, công khai minh bạch...
Tại cuộc họp với các bộ ngành về chủ
trương bán vốn nhà nước tại doanh nghiệp được Chính phủ tổ chức, Thủ tướng
Nguyễn Xuân Phúc đã chỉ đạo tiếp tục bán vốn tại Tổng công ty CP Bia rượu
nước giải khát Sài Gòn (Sabeco), Tổng công ty CP Bia rượu nước giải khát Hà
Nội (Habeco) và bán cổ phần của Tổng công ty Đầu tư và kinh doanh vốn nhà
nước (SCIC) tại 10 doanh nghiệp.
Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc nhấn mạnh
việc bán 12 “ông lớn” phải theo thông lệ thị trường, công khai minh
bạch... để chống tham nhũng tiêu cực, chống lợi ích nhóm, đảm bảo lợi
ích cao nhất của đất nước.
Đấu
giá, thu được nhiều hơn
Trả lời Tuổi Trẻ về danh sách 10 doanh nghiệp sẽ được
bán, ông Nguyễn Đức Chi, chủ tịch hội đồng thành viên SCIC, nhắc đến một số
tên tuổi lớn như: Công ty CP Sữa VN (Vinamilk), Tổng công ty CP Bảo Minh,
Tổng công ty CP Tái bảo hiểm quốc gia VN, Công ty CP nhựa Thiếu Niên Tiền
Phong, Công ty CP FPT, Công ty CP viễn thông FPT...
Mặc dù ông Nguyễn Đức Chi không nêu cụ
thể sẽ bán bao nhiêu, tuy nhiên, theo chỉ đạo của Thủ tướng tại văn bản 1787
về đề án tái cơ cấu SCIC đã được ban hành thì SCIC sẽ phải thoái hết vốn nhà
nước tại 10 doanh nghiệp trên.
Theo một chuyên gia ngành tài chính,
nếu bán hết vốn nhà nước tại 10 công ty thuộc SCIC cùng Habeco, Sabeco, Nhà
nước có thể thu được tới 7 tỉ USD (khoảng 150.000 tỉ đồng).
Cụ thể, với 10 doanh nghiệp trong danh
mục quản lý của SCIC, thì riêng tại Vinamilk (Nhà nước giữ 45% cổ phần) với
giá cổ phiếu trên thị trường chứng khoán hiện nay, chỉ cần Nhà nước bán ra
bằng với giá thị trường đã có thể thu được khoảng 4,52 tỉ USD.
Chín doanh nghiệp còn lại, cũng theo
cách ước tính trên, có giá trị khoảng 530 triệu USD (10 công ty trong danh
mục quản lý của SCIC cơ bản đều đã được niêm yết hoặc cổ phần hóa). Như vậy,
tổng số tiền mà Nhà nước có thể thu về qua thoái vốn tại 10 doanh nghiệp tại
SCIC, theo tính toán sơ bộ, là trên 5 tỉ USD.
Với hai thương hiệu bia Habeco và
Sabeco còn lại, hiện tỉ lệ vốn nhà nước tại doanh nghiệp tương ứng là 81,79%
và 89,59%.
Chưa có con số chính thức về định giá
hai doanh nghiệp này, song năm 2014 hãng bia của Thái Lan là ThaiBev đã đề
xuất mua lại toàn bộ vốn nhà nước tại Sabeco với giá 2 tỉ USD. Còn với
Habeco, nếu tính theo mức giá mà Carlsberg đã chi ra để mua cổ phần của doanh
nghiệp này là trên 50.000 đồng/cổ phiếu, thì giá trị của Habeco được tính
toán trên 400 triệu USD.
Như vậy, nếu lộ trình thoái vốn được
đưa ra phù hợp thì tổng số tiền có thể thu về qua việc thoái vốn tại 12 doanh
nghiệp nêu trên khoảng 7,2 tỉ USD. Đây sẽ là nguồn thu rất lớn trong bối cảnh
ngân sách khó khăn như hiện nay.
Theo một chuyên gia về đổi mới và phát
triển doanh nghiệp thuộc Văn phòng Chính phủ, việc ước tính giá trị vốn nhà
nước bán đi tại 12 doanh nghiệp một cách chính xác không đơn giản. Nếu tính
theo số lượng cổ phần nhà nước tại doanh nghiệp rồi nhân với giá cổ phiếu
hiện tại thì chỉ thấy một phần bức tranh. Giá thực sẽ là giá qua đấu giá
thành công.
Nếu đấu giá nghiêm túc, giá có thể cao
hơn nhiều so với giá hiện tại, thậm chí với một số doanh nghiệp là gấp vài
lần. Nhưng nếu cùng lúc bán ra nhiều cổ phiếu doanh nghiệp lớn có thể sẽ ảnh
hưởng đến giá trị. Vì vậy, rất cần quan tâm đến phương án bán để tránh thất
thoát vốn nhà nước và cũng cần cẩn trọng để tránh những doanh nghiệp lớn của
VN về tay nước ngoài.
Phải
giữ thương hiệu Việt
Trả lời Tuổi Trẻ về phương án bán, ông Nguyễn Đức Chi
cho biết đang tính toán lộ trình cụ thể cho 10 doanh nghiệp thuộc diện sẽ bán
trong phạm vi quản lý của SCIC theo đúng chỉ đạo của Thủ tướng Chính phủ, đảm
bảo minh bạch, theo thị trường và đạt hiệu quả cao nhất.
Với lo ngại các doanh nghiệp lớn như
Vinamilk, Sabeco... sẽ về hết tay các nhà đầu tư ngoại, ông Nguyễn Đức Chi
cho rằng VN đã tham gia một loạt hiệp định thương mại, nhất là TPP.
Do đó, việc bán vốn nhà nước tại doanh
nghiệp cũng phải tuân thủ nguyên tắc thị trường, không thể phân biệt đối xử
giữa nhà đầu tư trong nước và nước ngoài.
Ông Chi nhấn mạnh ngay cả khi bán vốn
cho nhà đầu tư trong nước nhưng sau này họ lại bán cho nhà đầu tư nước ngoài
thì cũng không ai có thể kiểm soát, ngoại trừ việc có chính sách chung giới
hạn sự tham gia của nhà đầu tư nước ngoài ở một số lĩnh vực, ngành nghề cụ thể...
Ông Chi khẳng định việc bán vốn nhà
nước sẽ được SCIC tính toán theo hướng vừa giữ được thương hiệu Việt vừa đảm
bảo sự phát triển lâu dài của doanh nghiệp...
Nguồn tin tại SCIC thì cho biết phương
án bán 10 doanh nghiệp thuộc quyền bán của SCIC đang được xem xét kỹ. Giá sẽ
giảm nếu bán ồ ạt. Vì vậy, theo kế hoạch thoái vốn năm 2016, SCIC cho biết có
2 trong 10 danh nghiệp trên nằm trong danh sách thoái vốn trong năm nay. Đó
là Công ty CP FPT và Công ty CP xuất nhập khẩu Sa Giang.
Theo bà Mai Kiều Liên - tổng giám đốc
Vinamilk, cơ cấu cổ phiếu của Vinamilk hiện đã có 49% là của nước ngoài, chỉ
6% là của các tổ chức, nhà đầu tư cá nhân trong nước nắm giữ. 45% còn lại là
do SCIC quản lý.
Trong tỉ lệ nhà đầu tư nước ngoài đang
nắm giữ, bà Liên cho biết hiện không có ai có đủ tỉ lệ nắm quyền chi phối, mà
chủ yếu thuộc về các quỹ đầu tư.
Bà Liên nhấn mạnh trách nhiệm sẽ thuộc
về SCIC từ chuyện khi nào Nhà nước thoái vốn, thoái cho ai đến việc thoái thế
nào, làm sao để đạt mức thu ngân sách lớn nhất nhưng vẫn đảm bảo sự phát
triển sau này cho Vinamilk...
Lợi
đủ đường
Trao đổi với Tuổi Trẻ, các
chuyên gia đều cho rằng việc Nhà nước thoái vốn khỏi các doanh nghiệp là xu
hướng tất yếu, lợi nhiều hơn thiệt.
Chuyên gia Nguyễn Trí Hiếu nói trong
bối cảnh hiện nay không nhất thiết lĩnh vực nào Nhà nước cũng “ôm” mà chỉ nên
giữ cổ phần ở những lĩnh vực tối quan trọng của quốc gia hoặc những lĩnh vực
mà tư nhân khó đảm nhiệm. Còn ngành nghề nào tư nhân gánh vác được thì nên
trao lại cho họ.
Ngay lĩnh vực ngân hàng, theo ông Hiếu,
Nhà nước không cần duy trì tỉ lệ sở hữu nhiều như vậy. “Hiện nay kinh tế đã
thay đổi, tư nhân đã trưởng thành và họ cũng có tiềm lực, do vậy trong vòng
10 năm tới Nhà nước nên thoái vốn mạnh mẽ khỏi các ngân hàng, đặc biệt các
ngân hàng mà Nhà nước chiếm tỉ lệ chi phối, lên đến 80-90%” - ông Hiếu nói.
Trao đổi với Tuổi Trẻ, ông
Nguyễn Hoàng Hải, phó chủ tịch Hiệp hội Các nhà đầu tư tài chính (VAFI), cho
biết thị trường nhất là các quỹ đầu tư, nhà đầu tư nước ngoài đặc biệt quan
tâm đến thông tin về việc Habeco, Sabeco sẽ niêm yết cổ phiếu và việc SCIC
thoái vốn toàn bộ ở Vinamilk...
Ông Hải cho rằng Nhà nước không nên nắm
giữ vốn tại các ngành không quan trọng như bia rượu nước giải khát, sữa,
khách sạn, nhà hàng...
Vì vậy, việc bán hết vốn nhà nước trên
cần sớm thực hiện để giúp thay đổi quản trị, nâng cao hiệu quả doanh nghiệp.
Đây cũng là thông tin tốt cho thị trường. Cũng theo ông Nguyễn Hoàng Hải,
SCIC và Bộ Công thương cần sớm công bố thông tin cụ thể như phương án bán, lộ
trình bán... để người dân được biết, tránh việc chậm trễ trong thực hiện.
(Theo Tuổi trẻ) L.THANH - NGỌC AN - T.V.NGHI - A.HỒNG
|
Nhóm lợi ích có thể vô hiệu hóa và đứng trên pháp luật?
Cập nhật lúc
08:45
Tranh biện
trong quá trình tố tụng cần phải được tất cả các bên tham gia tuân
thủ ngay từ khi quá trình tố tụng bắt đầu.
Một số vụ án ma túy
đã xử có sự khác biệt lớn giữa cáo trạng của Viện Kiểm sát và
bản án tuyên tại tòa. Có những vụ kẻ cầm đầu đường dây ma túy
lĩnh án nhẹ hơn “đàn em”, trong khi đàn em bị tử hình thì kẻ cầm
đầu lĩnh án chung thân.
Vào tháng 1/2004 Tòa
án Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh xét xử vụ án Dũng “đui” cùng đồng
bọn mua bán vận chuyển ma túy.
Tội phạm trong đường
dây ma túy lớn này đã trực tiếp mua bán hơn 10 kg heroin, gây hậu
quả vô cùng nghiêm trọng.
Viện Kiểm sát đề
nghị 4 án tử hình nhưng phiên sơ thẩm chỉ tuyên 3 án, Dũng “đui”
thoát án tử vì lý do thành khẩn khai báo.
Ngày 22/8/2016, Tòa án
Nhân dân thành phố Hồ Chí Minh mở phiên xét xử đường dây mua bán 213 bánh
heroin do Cao Trí Trung (49 tuổi, quê Bình Định) và 13 đồng phạm thực hiện.
Viện Kiểm sát Nhân dân
thành phố Hồ Chí Minh giữ quyền công tố đã đề nghị 6 án tử hình và
3 án chung thân.
Sau hai ngày xét xử
và nghị án tòa chỉ tuyên phạt hai bị cáo Trần Tuấn An, Lê Nguyễn
Hoàng Anh án tử hình, bảy bị cáo (trong đó có Cao Trí Trung) bị
tuyên chung thân và một số án tù khác.
Vì sao một số vụ án
có sự khác biệt lớn giữa cáo trạng của Viện Kiểm sát với mức
hình phạt tòa dành cho các bị cáo?
Vấn đề có phải chỉ
do nhận định của những cá nhân tham gia vụ việc cụ thể hay còn do
cách thức lâu nay của các bên tham gia tố tụng chưa bám theo quy định
tranh tụng trong Hiến pháp?
Khoản 5 điều 103 Hiến pháp sửa đổi năm 2013
quy định "Nguyên tắc tranh tụng trong xét xử được bảo đảm".
Thuật ngữ “tranh tụng” có thể hiểu
là sự tổng hợp của hai yếu tố: “tranh biện” trong “quá
trình tố tụng”.
Quá trình tố tụng
được bắt đầu từ khi cơ quan chức năng khởi tố vụ án, khởi tố bị
can, tiếp đó Viện Kiểm sát ra cáo trạng chuyển sang Tòa án xét
xử.
Điều này cũng có
nghĩa ngay từ khâu điều tra đã phải có tranh biện.
Một khi đã có “tranh
biện” trong “quá trình tố tụng” thì có nghĩa là cơ quan điều tra
phải thận trọng trước khi ra quyết định khởi tố.
Khoản 1 điều 179 Luật Tố tụng hình
sự 2015 quy định: “Cơ quan điều tra ra quyết định khởi tố bị can” chỉ
khi “có đủ căn cứ để xác định một người hoặc pháp nhân đã thực hiện
hành vi mà Bộ luật Hình sự quy định là tội phạm”.
Thực tế cho thấy không ít trường hợp
cơ quan điều tra “không muốn khởi tố, không được khởi tố” khi
một người hoặc pháp nhân đã thực hiện hành vi mà Bộ luật Hình sự quy định là
tội phạm?
Có thể đưa ra một vài
ví dụ về ý kiến này:
Vụ việc liên quan đến ông Phí Thái Bình
và cộng sự, cơ quan điều tra đã xác định tội danh của nhóm người
này, chỉ do quyết định của “Liên ngành tư
pháp” mà bên Kiểm sát không thể ban hành cáo trạng và
đương nhiên phiên tòa không được mở. Nguyên tắc tranh tụng theo nghĩa
“tranh biện khi tố tụng” chỉ thực hiện nửa vời ở khâu điều tra?
Ở đây có thể thấy quy
định trong Hiến pháp đã bị “Liên ngành tư pháp” bác bỏ, nói cách
khác, một “cơ cấu quyền lực” lập ra không dựa vào bất kỳ điều
luật nào lại có thực quyền đứng trên cả Hiến pháp? Điều này phải
chăng do nhận thức của công chức hay do bất cập về thể chế?
Ví dụ thứ hai liên quan đến tội “truy
cứu trách nhiệm hình sự người không có tội” trong vụ quán “Xin Chào”,
“lều vịt” ở Bình Chánh hay tội “không truy cứu trách nhiệm hình sự
người có tội” đối với bị cáo Yee Lip Chee vụ
Nguyễn Thị Bạch Tuyết ở thành phố Hồ Chí Minh. Khi xét xử, tòa án đã ra
quyết định khởi tố vụ án để điều tra, làm rõ vai trò của Yee Lip Chee trong
vụ án này.
Nhưng quyết định này đến
nay vẫn chưa được thực hiện. Trường hợp này không phải là “không được
khởi tố” mà là “không muốn khởi tố”.
Điều dễ nhận thấy là
những cá nhân liên quan trong vụ việc nêu trên lại chính là
những người tham gia quá trình tố tụng.
Đây không phải là lỗ
hổng luật pháp mà chính là sự bao che, dung túng, tạo nên một
“nhóm lợi ích” không chỉ chi phối quá trình tố tụng mà còn vô
hiệu hóa pháp luật, đứng trên pháp luật.
Viện Kiểm sát phải
có tranh biện với bên điều tra ngay trước khi ra cáo trạng, điều này
cũng đã được quy định trong luật:
“Trong thời hạn 03 ngày kể từ ngày nhận
được quyết định khởi tố bị can, Viện kiểm sát phải quyết định phê chuẩn hoặc
quyết định hủy bỏ quyết định khởi tố bị can hoặc yêu cầu bổ sung chứng cứ,
tài liệu làm căn cứ để quyết định việc phê chuẩn và gửi ngay cho Cơ quan điều
tra”.
Rõ ràng là bên giữ
quyền công tố cần làm rõ các chứng cứ mà bên điều tra cung cấp đã
đủ cấu thành tội phạm để ban hành cáo trạng hay chưa, đồng thời
cũng phải xem xét các chứng cứ đó phù hợp với khung hình phạt
nào?
Về điều này trong
không ít trường hợp bên giữ quyền công tố hoặc quá tin vào chứng
cứ điều tra hoặc vì lý do nào đó nên ban hành cáo trạng chưa hợp
lý, có thể nói là vội vàng dẫn tới vi phạm pháp luật ngay từ khi
phiên tòa chưa mở.
Vụ án “lều vịt” và quán cà phê “Xin Chào”
là một minh chứng.
Những chứng cứ Công an
huyện Bình Chánh cung cấp không đủ cấu thành tội phạm nhưng vì sao
Viện Kiểm sát Bình Chánh vẫn ra cáo trạng đối với người dân?
Liệu trong trường hợp
này, giữa lãnh đạo Viện Kiểm sát và Công an Bình Chánh có sự
“thỏa thuận” nào đó vượt trên các quyền mà luật pháp cho phép hay
đơn thuần chỉ là “nhận thức” pháp luật chưa đúng như lời ông Trưởng
Công an huyện?
Trở lại vụ án Cao Trí
Trung và đồng phạm, từ lời khai của kẻ bị bắt trực tiếp:
“Cơ quan chức năng tiếp tục bắt khẩn cấp
Cao Trí Trung, thu giữ nhiều viên thuốc lắc, mẫu ma túy trong nhà và xe hơi
của người này”… “Trung và Kiều (chưa rõ danh tính) góp tiền để mua heroin
và giao cho đàn em Trần Tuấn An đứng ra trực tiếp “gom hàng” đem về cho Kiều
cất giữ”. [1]
Nhận định Cao Trí Trung là kẻ khởi
xướng, chủ mưu không sai nhưng chứng cứ “phạm tội trực tiếp” và tang
vật (nhiều viên thuốc lắc, mẫu ma túy) chưa đủ thuyết phục
để tuyên án tử hình bởi chứng cứ thu thập cho thấy Cao Trí Trung
phạm tội “tàng trữ ma túy” với lượng nhỏ chứ không thể hiện kẻ
này là chủ mưu, cầm đầu đường dây.
Mặt khác, dựa vào lời khai của nhân
chứng hoặc chính đương sự để kết án đã mang đến không ít bài học
đau xót, điều này đã được chứng minh qua các vụNguyễn Thanh
Chấn, Huỳnh Văn Nén và
mới đây là vụ ông Trần Văn Thêm (81 tuổi) mang án tử tù oan hơn 40 năm.
Đây là lỗ hổng trong
luật về “quyền im lặng” mà cho đến gần đây các nhà làm luật nước
ta vẫn còn tranh luận, kể cả tại diễn đàn Quốc hội.
Luật pháp một số
nước quy định “Quyền im lặng”, theo đó nghi phạm có quyền giữ im lặng
để tránh việc tự buộc tội bản thân do cưỡng bức. Một bản (tự) buộc tội
bởi chính nghi phạm sẽ không tạo thành một “chứng cứ có thể thừa nhận
trước tòa" trừ khi nghi phạm đã được thông báo cho biết "quyền im
lặng".
Trong các vụ án đã
dẫn, ông Chấn, ông Nén dù đã có đơn tố cáo nhưng không chứng minh
được hành động “bức cung, nhục hình” trong quá trình điều tra vì
“thiếu chứng cứ”, vì thế những người thực hiện hành vi “bức
cung, nhục hình” nói chung đều thoát tội.
Vì “chứng cứ” được
xem là quan trọng hơn lời khai của đương sự hoặc nhân chứng nên thiếu
“chứng cứ” thì không thể kết tội. Nguyên tắc này có khi bị lợi
dụng nhằm gỡ tội cho cả kẻ phạm tội lẫn người làm sai khi thực
hành công vụ.
Ngược lại đa số nghi
phạm khai nhận hành vi phạm tội đều bị buộc tội bởi chính lời
khai của mình, điều này trái với thông lệ quốc tế nhưng lại tương
đối phổ biến trong quá trình tố tụng tại Việt Nam?
Vụ xét xử Cao Trí
Trung và đồng bọn có thể coi là mở ra một cánh cửa cho quá trình
tiệm cận với nền tư pháp các nước tiên tiến.
Theo nguyên tắc:
“Cơ quan điều tra có trách nhiệm
tìm chứng cứ để buộc tội còn người dân không có trách nhiệm phải
chứng minh mình vô tội” và “một bản (tự) buộc tội bởi chính nghi
phạm sẽ không tạo thành một “ chứng cứ có thể thừa nhận trước
tòa", nên Hội đồng Xét xử vụ án Cao Trí Trung đã không tuyên án
tử hình với bị cáo này.
Đây là một quyết định
đúng pháp luật dù rằng có thể nhiều người chưa tán thành.
Cao Trí Trung thoát án
tử vì không đủ chứng cứ ghép y vào tội tử hình chứ không phải vì
tội của y chưa đến mức bị tử hình.
Kết luận như vậy không
có nghĩa là quy trách nhiệm cho bên này bên kia mà chỉ muốn nhấn
mạnh, pháp luật phải được thượng tôn và các cơ quan bảo vệ pháp
luật phải bằng mọi cách làm tròn chức trách của mình.
Vụ án Cao Trí Trung
có thể rút ra vài nhận xét:
Thứ nhất, khi đã biết
(qua lời khai của kẻ bị bắt) rằng Cao Trí Trung là kẻ cầm đầu, có
nên tổ chức trinh sát, theo dõi để bắt quả tang hay phải ngay lập
tức bắt giam Trung khiến cho tang vật thu giữ tại chỗ chỉ là một lượng
ma túy nhỏ?
Thứ hai, Viện Kiểm
sát đề nghị án tử hình với Cao Trí Trung là dựa vào “chứng cứ”
hay dựa vào “suy đoán có tội”?
Thứ ba, cần tránh
việc kết án nhẹ nhằm bảo vệ bản thân khỏi rơi vào tình trạng
người xử án lại trở thành bị cáo như trường hợp cựu thẩm phán
Phạm Tuấn Chiêm, hoặc bị kỷ luật như một số thành viên Hội đồng
Xét xử liên quan đến vụ ông Huỳnh Văn Nén…
Không thể tránh khỏi
khác biệt giữa cáo trạng và án tuyên, tuy nhiên sự khác biệt lớn
giữa cáo trạng và án tuyên cho thấy nhận thức pháp luật của các
cơ quan tham gia tố tụng là không đồng đều.
Một mặt nó thể hiện
sự độc lập của tòa khi xét xử, mặt khác nếu hình phạt tòa tuyên
có sự khác biệt quá lớn (tăng hoặc giảm) so với cáo trạng sẽ đưa
đến kết luận hoặc là cáo trạng đưa ra thiếu thuyết phục hoặc
(không loại trừ) có sự chạy án.
Tình trạng cứ khởi
tố, cứ ra cáo trạng ép tòa phải xử đã được một số chuyên gia đề
cập. Vấn đề là nếu Tòa án không thể hiện sự độc lập, không dựa
trên nguyên tắc tranh tụng tại tòa mà dựa vào ý kiến chỉ đạo của
“liên ngành tư pháp” hay các cơ quan khác thì không có gì đảm bảo
sẽ không còn án oan, sai.
Tranh biện trong quá
trình tố tụng cần phải được tất cả các bên tham gia tuân thủ ngay
từ khi quá trình tố tụng bắt đầu chứ không chỉ là tranh tụng tại
tòa.
Sự hiểu lầm này của
người dân là bình thường nhưng sẽ là không bình thường nếu đó là
cơ quan hoặc cá nhân có thẩm quyền tham gia tố tụng.
Tài liệu tham khảo:
[1] http://vietnamnet.vn/vn/phap-luat/ho-so-vu-an/322816/cac-ong-trum-buon-ma-tuy-nhu-rau-lanh-an-tu.html
(Theo
Giáo dục VN) Xuân
Dương
|
Ngày 1/9,
Venezuela sẽ có đảo chính
Cập nhật lúc
08:22
Chính quyền
Venezuela cáo buộc Mỹ và phe đối lập về âm mưu tổ chức một cuộc đảo chính vào
thứ năm tuần này (ngày 1/9). Không khí phản đối sục sôi trong cả nước.
Phe đối
lập công bố đã lên kế hoạch tổ chức một cuộc biểu tình tại thủ đô Caracas vào
ngày 1/9, đòi hỏi phải tổ chức một cuộc trưng cầu dân ý về việc bãi nhiệm đối
với Tổng thống Nicolas Maduro.
"Rõ
ràng phe đối lập là tác giả cuộc cuộc đảo chính được lên kế hoạch thực hiện
vào ngày 01 tháng 9. Đó là âm mưu chống phá dân chủ của phe đối lập và lực
lượng cánh hữu quốc tế" - kênh truyền hình Hispan TV dẫn lời tuyên bố
của Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Venezuela, Bernardo Alvarez Herrera.
Theo
Thứ trưởng Herrera, chính quyền Obama đang tạo ra sự bất ổn tại Venezuela và
trong khu vực như một phần của kế hoạch sặc mùi đế quốc nhằm "chống lại
hòa bình và phát triển của dân tộc nhược tiểu".
Tuyên
bố của Herrera là một phản ứng trước sự lên án của phát ngôn viên Bộ Ngoại
giao Mỹ John Kirby về việc chính quyền Venezuela chuyển từ chế độ quản thúc
tại gia sang chế độ giam giữ trong tù đối với nhà lãnh đạo phe đối lập,
Daniel Sebayosa.
Mối
quan hệ giữa Mỹ và Venezuela trong những năm gần đây đã trở nên rất căng
thẳng, hai nước đã rút đại sứ, các chức năng ngoại giao bây giờ chỉ được thực
hiện bởi Đại biện lâm thời. Hồi giữa tháng Sáu, Tổng thống Venezuela tuyên bố
sẵn sàng bổ nhiệm đại sứ nước mình tại Mỹ và bình thường hóa quan hệ với
Washington. Theo Tổng thống Maduro, trong một cuộc họp với Bộ trưởng Ngoại
giao Delsey Rodriguez của Venezuela, Ngoại trưởng Mỹ John Kerry cũng đã đề
nghị tổ chức một cuộc họp cấp cao giữa hai nước.
Trong
tháng 12 năm 2010, cựu Tổng thống Venezuela Hugo Chavez đã từ chối chấp nhận
việc Tổng thống Mỹ Barack Obama bổ nhiệm Đại sứ Larry Palmer đến Caracas, cáo
buộc rằng nhà ngoại giao này (Palmer) đã có những phát biểu thiếu tôn trọng
về Venezuela. Sau đó, Mỹ vô hiệu hóa thị thực của Đại sứ Venezuela Bernardo
Alvarez. Kết quả là cho đến nay, giữa hai nước chỉ còn có hoạt động của cơ
quan Đại biện lâm thời để giải quyết các vấn đề liên quan đến ngoại giao giữa
hai quốc gia.
Dư luận
Mỹ, Venezuela và nhiều nước trên thế giới đang hồi hộp chờ đợi kết quả của sự
kiện biểu tình tuần hành phản đối chính phủ do phe đối lập tổ chức dưới sự
hậu thuẫn của Mỹ vào ngày 1/9 sắp tới ở Caracas. Hi vọng rằng sẽ không có đổ
máu.
(Theo
RIA) Thiện Tâm
|
HỖ
TRỢ THU MUA MUỐI TẠM TRỮ TẠI KHÁNH HÒA:
Tiền ngân sách phục vụ doanh nghiệp “đi đêm”?
Cập
nhật lúc 07:46
Số
muối của hộ ông Nguyễn Văn Trúng được Cty CP muối Cam Ranh thu mua vẫn chất
đống trên gò. Ảnh: N.BĂNG
Một chủ trương, chính sách mang lại phúc lợi cho nhân dân, thế
nhưng chủ trương hỗ trợ mua muối tạm trữ cho diêm dân của tỉnh Khánh Hòa lại
đưa đến bức xúc, hẫng hụt. Doanh nghiệp được tỉnh chỉ định thu mua muối tồn
đọng theo hỗ trợ lãi suất, đã thực hiện theo kiểu “đi đêm”, trong khi đó,
chính quyền lại không giữ vai trò giám sát.
Lạ kỳ xuất hiện
bản danh sách khác
Dù vụ việc đã
bị phát lộ, nhưng đến giờ, khi cơ quan công an vào cuộc điều tra việc thu mua
muối không minh bạch của Cty CP muối Cam Ranh, thì nỗi hoài nghi của diêm dân
xã Ninh Thọ (thị xã Ninh Hòa) vẫn chưa được giải tỏa. Họ vẫn không biết rõ vì
sao họ không được mua muối theo danh sách đã lập gửi cho chính quyền xã.
Hộ dân có tên
trong danh sách được lập nhưng không được thu mua muối, bà Nguyễn Thị Hợp
(thôn Xuân Mỹ, xã Ninh Thọ) cay đắng: “Nếu nói muối tôi không đẹp nên không
mua thì không đúng, vì Cty CP muối Cam Ranh có lấy mẫu muối của tôi đi kiểm
tra đâu mà biết. Trong khi đó, ruộng muối của tôi kề ruộng muối của ông
Nguyễn Văn Trúng (người tự lập danh sách “ma” 8 người (6.250 tấn muối) gồm họ
hàng, người làm công cho mình để Cty CP muối Cam Ranh mua muối). Nếu Cty CP
muối Cam Ranh tổ chức họp diêm dân chúng tôi trước khi mua muối thì đã không
xảy ra chuyện này”.
Ông Trần Văn
Lực - Trưởng thôn Xuân Mỹ, xã Ninh Thọ nói thẳng, việc mua muối của Cty CP
muối Cam Ranh rất tùy tiện. “Tôi không hiểu vì sao sau khi sự việc bị phát lộ
lại xuất hiện một bản danh sách khác, có những chi tiết khác so với bản danh
sách ban đầu tôi lập (hơn 40 hộ dân, với lượng muối tồn đọng hơn 9.000 tấn)
gửi lên xã. Về trang đầu tiên trong bản danh sách tôi sao lại từ UBND xã Ninh
Thọ thì hoàn toàn trùng khớp. Tuy nhiên, trang thứ 2 lại bị cắt đi một số hộ
dân, tổng số lượng muối tồn cũng không khớp, số thứ tự các hộ dân cũng bị
khuyết một cách đáng ngờ…” - ông Lực thắc mắc.
Đề ra chủ trương rồi đứng ngoài cuộc (!)
Trả lời báo
chí, ông Lê Văn Dũng - Chủ tịch UBND xã Ninh Thọ - cho biết: “Năm 2015 khi
tỉnh có chủ trương hỗ trợ thu mua tạm trữ muối cho diêm dân thì Chi cục PTNT
đã thông báo xuống tận thôn Xuân Mỹ để lập danh sách lượng muối tồn đọng
trong các hộ dân để lập đề án thu mua. Sau đó, trưởng thôn Xuân Mỹ có gửi lên
xã một bản danh sách hơn 40 hộ dân với lượng muối tồn khoảng trên 7.000 tấn.
Xã đã chuyển danh sách này cho đơn vị trực tiếp thu mua muối là Cty muối Cam
Ranh. Tuy nhiên, không hiểu quy trình, tiêu chuẩn thu mua của Cty này như thế
nào mà sau đó chỉ thu mua cho hộ ông Trúng”.
Đề cập bản danh
sách 8 người bán 6.250 tấn muối cho Cty muối Cam Ranh do ông Trúng tự lập,
ông Dũng cho rằng: “Xã hoàn toàn không hề hay biết. Việc lấy mẫu muối để kiểm
định, chào hàng, Cty CP muối Cam Ranh làm trực tiếp với người dân không hề
thông qua xã”. Ông Dũng thừa nhận xã “đã chưa làm tròn trách nhiệm, thiếu sâu
sát trong vấn đề này”.Ông Nguyễn Văn Châu - Phó GĐ Cty CP muối Cam Ranh cho
biết, ngày 27.10.2015, Cty tiến hành lập bảng kê thu mua muối của ông Trúng
với lý do là người đại diện theo mô hình sản xuất hộ gia đình, bao gồm ông,
vợ và con, chị em vợ và cháu họ của ông (!).
Tỉnh Khánh Hòa
đề ra chủ trương mua muối nhưng không hề có cơ chế giám sát việc thực hiện.
Diêm dân hy vọng bao nhiêu thì sau đó thất vọng bấy nhiêu. Khi việc mua muối
không minh bạch của Cty CP muối Cam Ranh xảy ra, ông Đào Công Thiên - Phó Chủ
tịch UBND tỉnh Khánh Hòa “chỉ định” trách nhiệm thuộc về Cty CP muối Cam
Ranh: “Cty tự hợp đồng với diêm dân mua muối. Đây là quan hệ mua bán, không
có bên thứ 3”.
Ông Thiên nói
với diêm dân thôn Xuân Mỹ: “Nhà nước hỗ trợ không đáng bao nhiêu hết. Hiểu
chưa? Tổng số tiền Nhà nước bỏ ra năm 2015 để chi hỗ trợ lãi suất (6,6%/năm)
thu mua muối là hơn 67 triệu đồng thôi”. Không lẽ, tiền ngân sách bỏ ra “phục
vụ” cho việc “đi đêm” của doanh nghiệp?
(Theo Lao động)
Nhiệt Băng
|
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)