Dân thường làm gì có quyền
mà tham nhũng?
Cập nhật lúc 09:15
Nhà báo Nguyễn Công
Khế (phải) và nguyên Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết trong một sự kiện - Ảnh:
TL
Báo điện tử Một Thế Giới tiếp tục đăng tải
cuộc trò chuyện đầy tâm huyết, rất chân thành và thẳng thắn của nhà báo
Nguyễn Công Khế về nghề báo, về những “nguy cơ” của đất nước.
Qua những lời vị cựu Tổng Biên Tập này chia sẻ, sau khi không còn
giữ chức vụ cao nhất của tờ Thanh Niên, ông vẫn làm việc không ngừng nghỉ,
đặc biệt có thu nhập cao từ nghề nuôi yến. Theo nguyên Chủ tịch nước Nguyễn
Minh Triết, ông Khế chính là người đã hướng dẫn cho ông nghề nuôi chim yến,
để hàng tháng hiện nay ông có một thu nhập còn cao hơn cả lương hồi còn làm
Chủ tịch nước.
Ông có ý kiến như thế nào về “vùng cấm” của báo chí hiện nay?
Như tôi đã nói ở trên, việc không minh bạch thông tin sẽ
dẫn đến rất nhiều hệ luỵ không tốt. Tôi muốn nói đến vấn đề gần nhất là vấn
đề biển Đông và giàn khoan Hải dương 981 của Trung Quốc vừa qua. Có thể ở bên
trong Bộ Chính trị, Ban chấp hành TW đã bàn rất nhiều về việc đối phó với sự
xâm phạm vùng biển đặc quyền kinh tế Việt Nam của Trung Quốc. Nhưng bên ngoài
những thông tin về lãnh đạo Việt
Người ta chưa thấy một phát ngôn nào chính thức về phía
lãnh đạo Việt
Một thời gian dài ở thời điểm đầu, chỉ có thấy phát ngôn
viên Bộ Ngoại giao nói một số câu quen thuộc: “Trung Quốc phải rút khỏi vùng biển có chủ quyền không thể tranh cãi
của Việt
Sự minh bạch thông tin này khác với những phát ngôn có tính
chất đối ngoại và đôi khi còn quan trọng hơn những phát ngôn có tính chất đối
ngoại, bởi vì sự minh bạch thông tin trong trường hợp này sẽ cho hơn 3 triệu
Đảng viên của Đảng cầm quyền và quan trọng hơn là hơn 80 triệu người dân Việt
Nam ở trong và ngoài nước hiểu rõ lập trường thái độ của lãnh đạo Việt Nam,
trước tình hình dầu sôi lửa bỏng mà người dân rất trông chờ.
Trong khi báo chí chính thống của Việt Nam nói thận trọng
về những thông tin này, thì những thông tin không phải của Nhà nước và của
nước ngoài lại luôn cho rằng Nhà nước Việt Nam không có động thái kịp thời
trước sự kiện này.
Như vậy, nếu chúng ta cứ không minh bạch thông tin như hiện
nay thì sẽ dẫn đến những tình hình rất bất lợi, làm cho người dân không có
đầy đủ thông tin vào việc bảo vệ chủ quyền đất nước trước hiểm họa ngoại xâm.
Tôi muốn nhắc lại, Việt Nam phải cần sự minh bạch thông tin
trên mọi lĩnh vực mà muốn minh bạch thông tin thì trước hết phải khuyến khích
báo chí phát huy dân chủ trên lĩnh vực của mình.
Ngày xưa chúng tôi làm báo giấy, chưa có internet, còn gọi là
“báo ngày”. Thời buổi công nghệ thông tin bùng nổ, tin tức được cập nhật từng
phút, báo điện tử được gọi là “báo phút”. Chỉ cần một câu nói, 5 phút sau đã
tràn ngập tin bài trên mạng lan ra toàn thế giới.
Những Quyết sách lớn của lãnh đạo Nhà nước, Quốc hội, Đảng cầm
quyền về kinh tế, chính trị, xã hội đều phải được minh bạch trước đông đảo
quần chúng, là điều chỉ có lợi cho đất nước mà trước hết là có lợi cho các
nhà hoạch định chính sách.
Nguyên tắc, cái gì anh không nói thì sẽ có người khác nói thay
trong thời đại thông tin hiện đại như hiện nay. Tôi thấy chính sách thông tin
như hiện nay, ta chỉ từ thua đến thua.
Ông có thể giải thích rõ từ “thua” mà ông vừa nói?
Phải nói ngay, xã hội bây giờ người dân mất lòng tin rất
nhiều là do chính sách thông tin. Người ta ít tin vào những gì anh nói chính
thức mà người ta đọc và tin những điều, những nguồn thông tin từ bên ngoài.
Tôi ví dụ, anh Nguyễn Bá Thanh đang chữa bệnh ở Mỹ lại rộ
lên tin đồn là anh Nguyễn Bá Thanh đã mất. Trong nước các báo chỉ nói “hé hé”, không rõ ràng, lãnh đạo ta
không có ý kiến gì, chỉ có khi một đài nước ngoài dẫn một nguồn tin cũng
không chính thức từ một nguồn trong nước, thì lúc đó dư luận mới hết đồn
thổi.
Tại sao nguồn tin đó lại không xuất phát từ một tờ báo
chính thức của Việt
Thế thì không thua là cái gì?
Chống tham nhũng cũng vậy, có những vụ tham nhũng to đùng
dân bàn tán suốt năm này qua tháng nọ, nghi vấn người này qua người nọ không
được giải đáp chính thức. Thế thì lòng tin của dân với chính sách thông tin
như thế, họ biết đặt vào đâu?
Ý ông nói là….
Việc chống tham nhũng, thì nghị quyết của Đảng cộng sản Việt Nam
cũng có rồi, nghị quyết của Quốc hội cũng có rồi, các chỉ thị của Chính phủ
cũng có rồi, nhưng mà từ nói đến làm là một khoảng cách rất xa. Người chủ
trương ra chính sách chống tham nhũng và những người thực hiện chính sách có
khi lại chùn tay. Chống tham nhũng là chống ai? Dân thường làm gì có quyền để
tham nhũng?
Nước ta hiện nay cái rất dở, đó là người ta hay sợ mất ghế. Một
người cán bộ đúng nghĩa, thì phải dũng cảm, phải đi đầu, phải vì đất nước, vì
dân tộc… chứ không phải cái gì cũng sợ, cái gì cũng né, giữ cho bằng được cái
ghế. Tư tưởng sợ mất ghế đã lan vào giới báo chí.
Theo ông, ngoài tham nhũng, báo chí nên mở rộng ở lĩnh vực nào?
Nền kinh tế Việt
Đến tính GDP mà theo như Thủ tướng nói cũng là con số giả
thì làm sao chúng ta có thể đứng vững được trong tình hình như thế này. Những
vụ thất thoát hàng tỷ đôla của những tập đoàn kinh tế lớn không được đúc kết
trách nhiệm thuộc về ai, để công bố cho nhân dân được biết. Đầu tư nước ngoài
đa số các doanh nghiệp Trung Quốc thực hiện không đúng chất lượng lại trúng
thầu liên tiếp.
Như vậy buộc chúng ta phải coi lại các chính sách về kinh
tế, tài chính, tiền tệ. Những vấn đề nguy cấp này, chúng ta thấy báo chí ít
dám đụng tới. Trước hết là do họ “ngại”, họ “sợ” chứ không phải những nhà báo
thiếu hiểu biết về những lĩnh vực đó.
Thời làm báo của ông, thông tin đăng tải có khó khăn?
Thế hệ của tôi, anh Lê Văn Nuôi, anh Lê Hoàng, chị Kim Hạnh, anh
Võ Như Lanh, chị Thế Thanh, anh Tô Hòa.., khi cho đăng bất cứ một thông tin
nhạy cảm, chúng tôi cũng từng có nhiều cân nhắc. Nhưng cuối cùng chúng tôi đã
quyết định đăng những thông tin dù có thể bất lợi cho cá nhân Tổng Biên Tập
nhưng có lợi cho dân, cho nước. Khi lãnh đạo có hỏi, có chất vấn, thì chúng
tôi đều tìm cách trình bày, giải thích vì sao chúng tôi cho đăng những tin
bài như vậy.
Nhưng nhiều khi lãnh đạo cũng cần tiếng nói của báo chí. Nếu
thường chỉ có “một chiều”, bảo cấp dưới phải làm thế này, thế nọ, thì lãnh
đạo sẽ không có những thông tin trung thực để biết những khiếm khuyết của
mình cũng như nhưng chính sách do mình đưa ra để mà hoàn thiện, sửa chữa. Đâu
phải cứ trái chiều là sai, là làm cho tình hình không ổn định? Đôi khi những
tiếng nói trái chiều còn cần hơn cho lãnh đạo là những tiếng nói thuận chiều
mà không thật lòng vì sự nghiệp chung.
Lúc nãy, ông có nói đến vấn đề Biển Đông. Thời ông làm báo, vấn
đề nhạy cảm này đâu được công khai rộng rãi trên báo chí, phải vậy không,
thưa ông?
Lúc đó, xét về mặt đấu tranh ngoại giao, mình có thể thông cảm.
Báo chí được nói ở mức độ nào để nhà nước còn có đối sách ngoại giao công
khai. Nhưng đến lúc người ta xâm phạm vùng biển đặc quyền kinh tế của chúng
ta, xâm lược đất nước mình thì lãnh đạo phải khơi dậy lòng yêu nước, đứng lên
cứu nước của người dân. Phải để cho báo chí minh bạch các thông tin thì chúng
ta mới hòng đạt được sự đồng thuận và đoàn kết dân tộc.
Trung Quốc đã có những hành xử không tốt với chúng ta từ lâu lắm
rồi, trong chiến tranh với người Mỹ đến chiến tranh biên giới Tây
Theo ông, thời gian tới Trung Quốc sẽ thế nào với Việt
Suy nghĩ của cá nhân tôi, Trung Quốc không bao giờ thay đổi thái
độ với Việt
Do vậy, chúng ta phải có một chính sách đối nội, đối ngoại và kể cả
một chính sách thông tin thật đúng đắn thì mới mong giữ được căn nhà Tổ quốc
được bình yên.
Sau khi không còn giữ chức Tổng Biên Tập báo Thanh Niên, ông làm
gì?
Tôi vẫn không ngơi nghỉ. Hiện nay tôi đang là Chủ tịch Hội đồng
quản trị Tập đoàn truyền thông Thanh Niên, bao gồm lĩnh vực truyền thông, sự
kiện. Tôi vẫn đứng ra tổ chức giải bóng đá U21 báo Thanh Niên, chương trình
Duyên dáng Việt
Nghe nhiều người nói ông có thu nhập lớn từ nghề nuôi yến?
Thu nhập từ nuôi chim yến, tôi nghĩ đó là lộc trời. Tôi nuôi trên
10 năm nay, thu nhập rất cao cho mỗi tháng cho gia đình. Tôi nghĩ nghề nuôi
yến là một nghề nên phát triển ở Việt
Hiện nay, riêng Trung Quốc, một quốc gia có hàng tỷ dân và rất
nhiều người dùng yến ở đây. Qua Mỹ tôi cũng thấy nhiều người Mỹ và người dân
gốc châu Á dùng yến…Nếu Việt
Ông cũng là người hướng dẫn cho nguyên Chủ tịch nước Nguyễn Minh
Triết nuôi chim yến phải không?
Hồi anh Triết xuống thăm tôi, tôi có giới thiệu cho anh xem
vườn cam tôi trồng. Anh Triết đùa nói: “Trồng cam thì cũng bình thương rồi,
nuôi yến mới là cái tôi thích thú”. Sau đó, tôi có chỉ những người kỹ thuật
xuống giúp anh làm nhà yến. Nghe nói mỗi tháng anh thu được 1 ký yến tức là
thu nhập được 50 triệu một tháng hơn cả lương anh ấy hồi làm Chủ tịch nước.
Không chỉ anh Nguyễn Minh Triết mà tôi còn giúp và huớng
dẫn hàng chục anh em bè bạn xây dựng nhà yến trên khắp cả các vùng ở phía
Xin cám ơn ông!
(Theo Một Thế Giới) Lê Ngọc Dương Cầm thực hiện
|
Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét