Những day dứt của
các cựu binh Mỹ ngày trở lại Việt Nam
Cập
nhật lúc 07:23
Day dứt với
những hậu quả do chiến tranh gây ra, nhiều cựu chiến binh Mỹ đã quay trở lại
Việt Nam và có các hoạt động nhằm hàn gắn vết thương chiến tranh, trợ giúp
các nạn nhân bom mìn, chất độc màu da cam.
Một
nhóm cựu chiến binh Mỹ từng tham chiến tại Việt Nam đã trở lại dải đất hình
chữ S trong khuôn khổ chuyến thăm do Hội Cựu chiến binh vì Hòa Bình (VFP) của
Mỹ tổ chức từ 16/4-2/5, đúng dịp kỷ niệm 40 năm giải phóng miền Nam.
Một vài người
trong số họ từng quay trở lại Việt Nam nhưng cũng có một số chưa
từng trở lại. Họ có những ký ước riêng để chia sẻ, nhưng đều day dứt về những
hậu quả mà cuộc chiến để lại và có chung mong muốn góp phần hàn gắn vết
thương chiến tranh cũng như thúc đẩy quan hệ song phương Việt-Mỹ. Họ đã đến
Hà Nội trước khi thăm lại chiến trường xưa.
Suel
Jones: Yêu Việt Nam
ngay từ lần đầu trở lại
Cựu chiến
binh Suel Jones
Ông Suel Jones
từng là lính thủy đánh bộ, tham chiến tại Đông Hà, Cam Lộ, Cửa Việt, Khe
Sanh, Quảng Trị năm 1968. Jones nói ông ghét phải kể lại những việc đã làm
trong chiến tranh, nhưng thừa nhận nhiệm vụ của ông cầm súng giết những người
ở bên kia chiến tuyến.
Jones rời Việt Nam năm 1969
và trở lại lần đầu tiên năm 1998. Ông nói đã yêu Việt Nam ngay từ
lần đầu trở lại ấy nên còn tiếp tục quay lại. Năm 2000, Jones chuyển tới sống
tại Hà Nội và kể từ đó tới nay ông qua lại hàng năm giữa Mỹ và Việt Nam.
"Càng sống
tại đất nước các bạn, tôi càng hiểu về đất nước, con người Việt Nam, yêu thẩm
thực, phố phường. Tôi nhận ra mình rất yêu Việt Nam", cựu binh Mỹ tâm sự.
Ông nói Việt Nam đã thay
đổi rất nhanh, ngoài sức tưởng tượng của ông. Trong lần trở lại này, ông đã
rất ngạc nhiên với một con đường mới, to đẹp trên đường từ sân bay Nội Bài về
trung tâm Hà Nội. Thời mới trở lại Việt Nam, Jones nói những con đường
còn rất nhỏ và ông phải bắt xe ôm ra sân bay.
Trong nhiều năm
sau chiến tranh, Jones từng không nghĩ sẽ trở lại Việt Nam.
"Nhưng khi trở lại rồi, người Việt Nam đã bắt tay tôi và cho tôi
tình cảm thực sự và tôi không còn cảm thấy lo lắng. Tôi đã dặn mình không
nghĩ về quá khứ nữa vì khi bạn sống trong quá khứ, bạn sẽ thấy đau khổ. Bạn
nên hướng về tương lai, hi vọng. Tôi học điều này từ người dân Việt Nam".
Jones cho hay
đã nhận ra rằng người Mỹ và người Việt có nhiều điểm chung. "Người Việt Nam rất yêu
nước, tôi cũng yêu đất nước của tôi. Các bạn yêu gia đình và làm việc rất
chăm chỉ. Tôi cũng yêu gia đình tôi và tôi cũng làm việc cần mẫn. Càng ngày
tôi càng nhận ra rằng dù chúng ta sống cuộc sống khác nhau nhưng chúng ta có
nhiều điểm tương đồng".
Ông trở lại
nhiều lần để trợ giúp khắc phục hậu quả chiến tranh để lại. Jones hiện là
thành viên của tổ chức Cựu Chiến binh Mỹ vì Hòa bình (VFP). Tổ chức của ông
hoạt độn nhiều nơi, trong đó có Quảng Trị. Họ trợ giúp rà phá bom mìn chưa
nổ, giúp các nạn nhân chiến tranh xây lại nhà cửa hay phát quà cho họ. Jones
nói ông cảm thấy rất vui khi làm những việc đó bởi nó phần nào khắc phục
những hậu quả do chiến tranh gây ra, giúp ông cảm thấy thanh thản trong tâm
hồn.
Rất may mắn là
có nhiều cựu chiến binh Mỹ quay trở lại Việt Nam và làm những điều rất nhỏ như
dạy tiếng Anh cho trẻ em, Jones nói. Nhóm của ông đang cố gắng vận động nhiều
hơn nữa các cựu chiến binh Mỹ để tham gia vào các hoạt động có ích như vậy.
Jones tâm sự
ông giờ đã cao tuổi và có thể không sống được bao lâu nữa, nhưng các bạn trẻ
không phải trải qua chiến tranh. Hai nước có tình bạn với nhau thế hệ trẻ
phải cùng chung tay xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn.
“Tôi rất đồng ý
với ý kiến của Đại sứ Mỹ tại Việt Nam Ted Osius. Những năm 1998-99 tôi không
thể tưởng tượng được Việt Nam
lại thay đổi như bây giờ. Tôi nghĩ rằng câu nói của đại sứ rằng “Mọi thứ đều
có thể” là hoàn toàn có thể xảy ra”, Jones nói.
Louis Andre: Tôi đã bị lừa dối khi là lính trẻ
Ông Louis
Andre
Louis Andre
từng là lính đặc nhiệm của Mỹ, đóng quân tại vùng núi ở tỉnh Quảng Trị. Ông
rời Việt Nam tháng 2/1970, sau đó ra quân và trở thành một công dân bình
thường.
Andre nói ông
đã mạnh mẽ phản đối chiến tranh Việt Nam sau khi rời quân ngũ. Ông đã
tuần hành để phản đối chiến tranh, tham gia cùng các cựu chiến binh Mỹ từng
tham chiến tại Việt Nam.
Chiến tranh dần
lùi xa khi Andre lập gia đình và có 3 con. Ông không trò chuyện hay gặp gỡ ai
từ thời chiến tranh Việt Nam.
Nhưng 5 năm trước, một cựu chiến binh cùng nhóm với ông đã đổ bệnh do chất
độc da cam và muốn Adnre tìm lại các cựu chiến binh còn sống sau chiến tranh.
Sau đó, Andre
đã dành thời gian để quan tâm tới hậu quả của cuộc chiến. “Cho dù kết cục có
thế nào, chúng tôi cũng phải giải quyết các hậu quả do chiến tranh gây ra…
Những điều tồi tệ chúng tôi từng làm trong chiến tranh đã để lại hậu quả lâu
dài. Những gì chúng tôi gây ra là những điều chúng tôi bị lừa dối khi còn trẻ
và đã đến lúc mỗi cá nhân như tôi nên tham gia vào việc có thể làm điều gì đó
để khắc phục các hậu quả đó”.
Trong chuyến
thăm lại Việt Nam
lần đầu tiên, ông Andre đã đưa người vợ Dena đi cùng. Họ cũng có kế hoạch
thăm lại chiến trường cũ ở Quảng Trị.
Andre nói ông
đã quyền tiền cho việc rà phá bom mìn tại Quảng Trị và đang kêu gọi các chiến
binh khác, cũng như những người không phải cựu chiến binh, hỗ trợ cho việc
khắc phục hậu quả chiến tranh.
“Tôi sẽ tiếp
tục quyên góp thêm tiền cho Dự án Renew tại Quảng Trị để giúp đỡ rà phá bom
mìn và nạn nhân chất độc da cam. Tôi sẽ khuyến khích các cựu binh khác tham
giao vào những việc mà tôi đang làm”.
Trong vài thập
niên, Mỹ đã từ chối thừa nhận hậu quả đối với những người Mỹ bị ảnh hưởng bởi
chất độc da cam. Nhưng Andre nói ông đã nhìn thấy sự đổi và hi vọng điều đó
sẽ tiếp tục.
Andre nói hiện
nay vẫn có một số người nghĩ rằng khó có thể cải thiện quan hệ với Việt Nam nhưng ông
khẳng định số đó rất ít.
“Giờ đây có
nhiều hoạt động của Mỹ tại Việt Nam, các hoạt động đầu tư, du
lịch. Tôi mong trong tương lai sẽ có nhiều hoạt động trao đổi, giao lưu văn
hóa giữa Việt Nam
và Mỹ”.
Frank
Campbell: Chiến tranh không bao giờ là câu trả lời cho bất kỳ vấn đề gì
Cựu chiến
binh Frank Campbell
Cựu chiến binh
Frank Campell kể rằng khi tham chiến tại Việt Nam, ông là thuyền trưởng trên
tàu hải quân Mỹ đóng ở Biển Đông. Vì vậy, ông không tiếp xúc với người dân
Việt Nam khi đó và ông
cũng chưa bao giờ nghĩ Việt Nam
là kẻ thù. Nhưng ký ức chiến tranh trong ông là những hậu quả do bom mìn gây
ra, các hố sâu để lại sau các vụ ném bom của máy bay B-52.
“Sau khi trở về
nước, tôi đã vận động mọi người từng tham gia cuộc chiến nói lên tiếng nói
của mình để phản đối chiến tranh nói chung. Tôi cho rằng chiến tranh không
bao giờ là câu trả lời cho bất kỳ vấn đề gì, không có kẻ thắng người thua
trong chiến tranh”.
Đây là lần đầu
tiên Campbell
trở lại Việt nam từ năm 1974. “Tôi rất xúc động và ngạc nhiên trước sự thay
đổi của Việt Nam.
Sân bay hiện đại, mọi thứ rất hiện đại, rất nhiều hoạt động đang diễn ra ở
ngoài kia Đó là những điều mà tôi chưa từng nghĩ đến khi tôi ở đây trong
chiến tranh”.
Campbell cũng thừa nhận
rằng dù chiến tranh đã qua lâu rồi nhưng hậu quả vẫn còn rất nhiều, như trong
vấn đề chất độc da cam. Ông nói không chỉ người Việt Nam mà người
Mỹ cũng phải chịu đựng hậu quả của chiến tranh.
Nói về quan hệ
2 nước, Campbell cho biết ông nghĩ mọi việc đang đi đúng hướng và còn nhiều
điều để 2 nước có thể thực hiện cùng nhau nhằm thúc đẩy quan hệ, hàn gắn
chiến tranh như các chương trình hỗ trợ nạn nhân chất độc da cam, các chương
trình trao đổi hơn nữa sinh viên giữa hai nước…
(Theo Dân Trí) An Bình
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét