Giáo sư Phạm Vũ Luận, Tiến sĩ Nguyễn Vinh Hiển và
những siêu đề án ngàn tỉ
Cập
nhật lúc 15:03
Chừng nào tư
duy này còn ngự trị trong các cơ quan tham mưu và đội ngũ quản lý của Bộ,
chừng đó đổi mới căn bản toàn diện giáo dục vẫn là điều xa vời.
Ngày 28/12 Báo Điện tử Giáo dục Việt Nam
đăng bài viết Những cánh cửa đóng chặt ở Bộ Giáo dục và Đào tạo, nói
thẳng, chỉ thẳng một số bất cập của bộ máy quản lý giáo dục nước nhà, ngõ hầu
tìm ra giải pháp xử lý dứt điểm những yếu kém, tồn tại hiện nay.
Trên tinh thần thẳng
thắn, trách nhiệm và xây dựng, chúng tôi mong muốn tiếp tục đồng hành cùng
tân Bộ trưởng thúc đẩy sự nghiệp đổi mới căn bản, toàn diện giáo dục bằng
những bài phân tích và phản biện chính sách.
Hôm nay chúng tôi xin nêu ra một tồn tại
nhức nhối của ngành giáo dục thời ông Phạm Vũ Luận - Nguyễn Vinh Hiển: tư duy
đổi mới giáo dục bằng "siêu"
đề án, "siêu" dự án.
Chúng tôi cho rằng, chừng
nào tư duy này còn ngự trị trong các cơ quan tham mưu và đội ngũ quản lý của
Bộ Giáo dục và Đào tạo, chừng đó đổi mới căn bản toàn diện giáo dục vẫn là
điều xa vời.
Có thể nói, nhiệm kỳ của
Bộ trưởng Phạm Vũ Luận và Thứ trưởng Nguyễn Vinh Hiển, "đổi mới"
giáo dục bằng siêu đề án, siêu dự án là điều gây nhiều nhức nhối nhất trong
dư luận về ngành giáo dục từ trước đến giờ.
Kể ra đây một
số siêu dự án ngàn tỉ, chục ngàn tỉ nhưng kết quả thì đầu voi đuôi
chuột có lẽ cũng không cần thiết, vì quý bạn đọc có thể hỏi trực tiếp Google.
Trong khuôn khổ bài viết
này, chúng tôi chỉ xin phân tích tư duy "đổi mới giáo dục bằng siêu đề
án - dự án" của những người làm quản lý giáo dục thông qua Đề án Đổi mới
chương trình, sách giáo khoa sau 2015, trước khi rút ra một số bài học cũng
như kiến nghị với Bộ trưởng Phùng Xuân Nhạ đang phải rất vất vả nỗ lực khắc
phục hậu quả mà người tiền nhiệm để lại.
Nhân danh “đổi mới giáo dục”, làm siêu dự
án để làm gì?
Tháng 5/2011, Bộ Giáo dục và Đào tạo khiến
dư luận choáng váng khi đưa ra bản dự thảo Đề án “Đổi mới chương trình và
sách giáo khoa giáo dục phổ thông sau năm 2015” với dự toán kinh phí
ban đầu là 70.000 tỷ đồng.
Khi dư luận dậy sóng, báo
chí vào cuộc làm rõ dự thảo đề án dày 30 trang để tiêu 70 ngàn tỉ, Chánh văn
phòng Bộ Giáo dục và Đào tạo khi đó phải lên tiếng đính chính: đây chỉ là con
số khái toán.
Theo vị này, dự thảo Đề
án đổi mới chương trình và sách giáo khoa phổ thông bước đầu dự toán kinh phí
là 70 nghìn tỷ đồng, trong đó số tiền chi cho việc biên soạn chương trình,
sách giáo khoa chỉ khoảng hơn 960 tỷ (chưa đầy 1/70 tổng dự toán).
Số tiền còn lại chi cho
các việc khác như xây dựng cơ sở vật chất trường học khoảng 35 nghìn tỷ
(chiếm 1/2 tổng dự toán), mua sắm thiết bị, đồ dùng dạy học khoảng 30 nghìn
tỷ (gần một nửa tổng dự toán), đào tạo, bồi dưỡng đội ngũ giáo viên 390 tỷ
đồng...
Trong đó chi cho biên
soạn chương trình và sách giáo khoa khoảng hơn 960 tỷ đồng.
Người viết xin lưu ý,
kinh phí xây dựng trường lớp bậc học giáo dục phổ thông cũng như chi trả
lương giáo viên được nhà nước phân bổ thẳng cho các địa phương hàng năm theo
quy định của Luật Giáo dục, Luật Ngân sách nhà nước.
Vậy thì căn cứ vào đâu để
ông Chánh văn phòng Bộ Giáo dục và Đào tạo Phạm Ngọc Phương đưa ra con số 35
ngàn tỉ để xây dựng cơ sở vật chất trường học?
Sau gần 3 năm chỉnh sửa,
ngày 14/4/2014, Thứ trưởng Nguyễn Vinh Hiển báo cáo trước Ủy ban Thường vụ
Quốc hội Dự thảo “Đổi mới chương trình và sách giáo khoa giáo dục phổ thông
sau năm 2015”.
Báo cáo chỉ vỏn vẹn trong
2,5 trang giấy, trong đó kinh phí thực hiện (chưa kể kinh phí xây dựng các
trường học còn thiếu) là 34.275 tỷ đồng, tương đương 1,7 tỷ USD thời điểm đó.
Một ngày sau, trong cuộc
họp báo quý 1 của Bộ Giáo dục và Đào tạo, ông Đỗ Ngọc Thống, Vụ phó Giáo dục
Trung học cho biết, tên đề án khiến nhiều người hiểu lầm.
""Chương trình, sách giáo khoa"
chỉ là tên đề án, thực chất trong đó còn có chi tiết, đề án khác", ông Thống nói. Cụ thể, chương trình và
sách giáo khoa ước tính chỉ tốn khoảng 5.000 tỷ đồng. Số tiền còn lại là dự
chi cho các vấn đề khác với 7-8 mục lớn.
Tối 16/4/2014, Chánh văn
phòng Bộ công bố chi tiết số tiền sử dụng cho đề án. Theo đó, với tổng kinh
phí dự kiến cho là 34.275 tỉ đồng, sẽ được dùng cho 5 khoản:
105 tỷ đồng cho biên soạn
chương trình, SGK. 910 tỷ đồng dạy thử nghiệm, 8.150 tỷ đồng dạy học đại trà
theo chương trình, sách giáo khoa mới, 20.000 tỷ đồng đầu tư trang thiết bị
dạy học để thực hiện dạy học đại trà và 5.010 tỷ đồng ứng dụng công nghệ
thông tin và xây dựng kênh truyền thông giáo dục phục vụ đổi mới.
Chưa dừng lại ở đây, ông
Phạm Vũ Luận và ông Nguyễn Vinh Hiển lại có một động thái vô tiền khoáng hậu
nữa về siêu đề án chục ngàn tỉ này.
Theo báo Người Lao Động,
tối 16/4/2014 Thứ trưởng Nguyễn Vinh Hiển trả lời phỏng vấn trên VTV1 vẫn
khẳng định con số trên 34 ngàn tỉ. Ông Hiển cho rằng, số tiền này tuy lớn với
nước ta, nhưng không lớn so với thế giới. Ông cam kết:
“Tính hiệu quả, tính tiết kiệm và khả thi
được đặt ra ngay từ đầu khi xây dựng chương trình… Chắc chắn chất lượng lần
đổi mới này sẽ tốt, đáp ứng yêu cầu nghị quyết Đại hội Đảng đề ra”.
Chỉ 4 ngày sau đó, cũng
theo báo Người Lao Động, trong chương trình "Dân hỏi - Bộ trưởng trả
lời" phát sóng trong chương trình Thời sự 19 giờ tối 20/4/2014 trên đài
truyền hình Việt Nam, GS Phạm Vũ Luận đã bác bỏ con số 34.000 tỉ đồng vừa
được ông Hiển trình bày trước Ủy ban Thường vụ Quốc hội vào ngày 16/4/2014.
Ông Luận cho rằng, nguồn gốc con số 34.000
tỉ đồng "gây hiểu lầm" là do “…tổng hợp từ kết quả nghiên
cứu của các nhóm chuyên gia khác nhau”. Ông không trình bày dự thảo trước
Ủy ban Thường vụ Quốc hội vì bận đi công tác nước ngoài.
5 ngày sau, sáng
25/4, tại phiên họp toàn thể Ủy ban Văn hóa - Giáo dục - Thanh niên -
Thiếu niên và nhi đồng của Quốc hội, Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo Phạm Vũ
Luận đã xin rút nội dung thảo luận về đổi mới chương trình, sách giáo khoa
giáo dục phổ thông ra khỏi chương trình làm việc.
Còn theo báo Tiền Phong
tường thuật phiên trả lời chất vấn trước Quốc hội của Bộ trưởng Phạm Vũ Luận
ngày 11/6/2014, GS Luận nói:
“Trong đề án trình Ủy ban Thường vụ Quốc
hội không có con số 34 nghìn tỷ đồng và đó cũng không phải thiếu sót, bởi đây
là công việc tiếp nối khóa trước.
Cụ thể, Quốc hội khóa X đã có Nghị quyết số
40 đổi mới chương trình, sách giáo khoa và cũng không nêu vấn đề kinh phí. Vì
vậy, hồ sơ chuẩn bị lần này cũng không có vấn đề kinh phí.”
Tất nhiên giải thích của ông Luận không
thuyết phục được đại biểu Quốc hội. Báo Tiền Phong dẫn lời Đại biểu Hà Minh
Huệ nói thẳng:
“Dù sao đây là con số khái toán, nhưng do
một Thứ trưởng được Bộ trưởng ủy quyền trình bày và phát ngôn là một đề án
của bộ, chắc chắn Bộ trưởng phải biết, phải chỉ đạo cụ thể, trước khi trình
Ủy ban Thường vụ Quốc hội”.
Báo Thanh Niên ngày
11/6/2014 tường thuật cụ thể hơn: Vậy con số 34 nghìn tỉ xuất hiện ở lúc nào?
Ông Luận đặt câu hỏi và trả lời:
"Khi Uỷ ban Thường vụ Quốc hội họp để
cho ý kiến về đề án này, theo chương trình đối ngoại của Bộ, tôi với tư cách
là Chủ tịch hội đồng Bộ trưởng giáo dục các nước Đông Nam Á cần phải chủ trì
phiên họp hội đồng ở nước ngoài không về kịp và Thường vụ Quốc hội cho phép
linh động cử một đồng chí Thứ trưởng đi họp.
Khi báo cáo chính thức trước Thường vụ,
không có con số 34 nghìn tỉ. Nhưng khi Thường vụ Quốc hội thảo luận, có ý
kiến hỏi xung quanh vấn đề kinh phí, trong tay đồng chí Thứ trưởng cũng không
có con số 34 nghìn tỉ mà một đồng chí cấp vụ ngồi ở phía sau trao lên một tờ
giấy.
Thưa Quốc hội cũng thông cảm cho là anh em
dự một phiên họp quan trọng như vậy, trang nghiêm như vậy nên bị… “khớp” nên
đọc ra con số đó. Con số đó chúng tôi chưa có bàn bạc, chưa có thống nhất ở
bên dưới", Bộ
trưởng Luận diễn giải.
Nhưng xin thưa Giáo sư
Phạm Vũ Luận, trả lời của Tiến sĩ Nguyễn Vinh Hiển, cấp phó của ông trên Đài
truyền hình Việt Nam tối 16/4/2014 rằng 34 ngàn tỷ nhiều với Việt Nam, chứ
không nhiều với thế giới. Ông Hiển lúc đó không bị “khớp”.
Hơn nữa, con số 34 ngàn
tỉ được ông Hiển cùng nhiều quan chức khác của bộ nhắc đi nhắc lại với báo
giới. Ông Hiển cùng Chánh văn phòng Bộ khi ấy là ông Phạm Ngọc Phương còn
“chẻ nhỏ” hơn 34 ngàn tỉ ra các hạng mục khác nhau.
Vậy thì chỉ có 2 trường
hợp xảy ra: Một là Tiến sĩ Nguyễn Vinh Hiển và đội ngũ tham mưu, bao gồm
Chánh văn phòng Bộ Giáo dục và Đào tạo thời điểm đó tự lập ra đề án 34 ngàn
tỉ mà không thèm hỏi Bộ trưởng, ông Luận không biết nên theo ông là vô can.
Nếu vậy thì quả thật cần
phải xem xét năng lực quản lý của người đứng đầu. Cấp phó xin 34 ngàn tỉ vô
căn cứ mà ông không biết.
Hai là, Giáo sư Phạm Vũ
Luận biết rõ, thậm chí có ý kiến chỉ đạo với tư cách Bộ trưởng về đề án 34
ngàn tỉ, nhưng khi thấy khó xuôi, thì ông quay ra phủi trách nhiệm?
Những điều ấy phải được
làm rõ vì nó làm ảnh hưởng đến tư cách của một Bộ trưởng, một giáo sư, tiến
sĩ.
Dấu hiệu vẽ “siêu đề án” tìm cách tiêu tiền
ngân sách quá rõ
Qua những động thái này
của GS.TS Phạm Vũ Luận và TS Nguyễn Vinh Hiển, có thể thấy rõ hai nhà lãnh
đạo này toan tính "đổi mới" căn bản toàn diện bằng tư duy
"siêu dự án", nhưng không dựa trên bất cứ cơ sở khoa học nào cũng
như căn cứ, số liệu cụ thể nào.
Xin 70 ngàn tỉ không lọt,
thì giảm xuống 34 ngàn tỉ. Quốc hội và dư luận cả nước không chấp nhận và
nhiều quan điểm phản ứng, ông Luận xin rút dự thảo về điều chỉnh lại.
Đến ngày 27/9/2014, GS.TS
Phạm Vũ Luận lại trình Tờ trình Đề án ra Ủy ban Thường vụ Quốc hội, xin 462
tỉ đồng đổi mới chương trình, sách giáo khoa. Chủ tịch Quốc hội khi đó nghe
Bộ trưởng Luận "đột ngột hạ độ cao" từ 34 ngàn tỉ xuống hơn 400 tỉ,
ông cũng phát sợ.
Ở đây xin được đưa ra một
số ví dụ cho thấy rõ sự cẩu thả của hai vị giáo sư, tiến sĩ đứng đầu ngành
giáo dục này, cũng như dấu hiệu “vẽ siêu dự án tiêu tiền nhà nước”.
Thứ nhất, khẳng định ông Luận, ông Hiển xin 70 ngàn tỉ đổi mới chương trình,
sách giáo khoa mà không dựa trên căn cứ nào, số liệu nào cụ thể, được chính
ông Luận công khai nói trên VTV1.
Trong chương trình Đối
thoại Chính sách cùng Biên tập viên Quang Minh và Giáo sư Hồ Ngọc Đại ngay
khi bước vào năm học mới 2011-2012, video vẫn còn trên Youtube, xin được
trích lời ông Luận nói về cách làm đề án đổi mới chương trình, sách giáo khoa
giáo dục phổ thông sau 2015:
"Cái đề án này, phần hồn của việc đổi
mới, chưa có. Ở đây nó mới chỉ là những cái khung thời gian triển khai những
cái loại công việc.
Ví dụ đến ngày này hội đồng phải họp, nhưng
họp bàn cái gì, quyết định vấn đề gì, ai ngồi dự họp ở đấy thì chưa biết. Mà quan
trọng, cái khó nó ở cái phần hồn ấy cơ".
Chỉ lập khống một danh
mục mốc thời gian, không có nội dung công việc, không có nội dung họp bàn mà
Bộ trưởng, Thứ trưởng là những giáo sư, tiến sĩ dám xin đến 70 ngàn tỉ thì
quả là việc vô tiền khoáng hậu.
Thứ hai, báo Dân Trí ngày 9/6/2011 dẫn lời PGS.TSKH Nguyễn Kế Hào là một
trong những nhà khoa học đầu tiên được Bộ Giáo dục và Đào tạo mời đóng
góp ý kiến vào Đề án này, bình luận:
“Đề án này có quá nhiều điểm chưa
được, cũng không thể thuyết phục được dư luận vì có những việc cơ
bản để làm tiền đề thì chưa thấy bàn đến.
Ví dụ: Chiến lược phát triển giáo
dục 2011 - 2020 chưa có, quan điểm triết lý giáo dục chưa có, hệ
thống giáo dục thế nào, phổ thông 11 hay 12 năm, tiểu học 5 năm hay 6
năm, có những môn học gì, chuẩn kiến thức kỹ năng chưa có.
Nói cách khác, nó là “nửa vời” ở
khúc giữa, chơi vơi. Tôi không coi nó như một Đề án tầm cỡ trọng
điểm quốc gia, mà chỉ coi như một bản nháp, bản thảo".
Chứng minh cho sự “nửa
vời” này, PGS Nguyễn Kế Hào đưa ra ví dụ:
"35.000 tỷ đồng sẽ xây bao nhiêu
trường? Bao nhiêu tiền cho mỗi trường? Nhưng thực tế chúng ta đã,
đang xóa trường học tranh tre nứa lá bằng nguồn vốn từ trái phiếu
Chính phủ, nên tôi thấy không cần thiết.
Trong Đề án còn đề cập tới khoản
tiền vài ngàn tỷ để mua thiết bị giáo dục mới, nhưng thực tế
hiện nay thiết bị vẫn đang đắp chiếu, hỏng hóc, lãng phí kinh
khủng.
Nếu lại lặp lại một trào lưu mua sắm
thiết bị dạy học mới, tôi e là học sinh, giáo viên chẳng được lợi
ích bao nhiêu, mà tiền Nhà nước bị lãng phí nghiêm trọng".
Thứ ba, khi rút từ 70 ngàn tỉ xuống 34 ngàn tỉ, Bộ Giáo dục và Đào tạo cũng
chuẩn bị hết sức cẩu thả. Báo Vietnamnet ngày 25/4/2014 dẫn lời Phó Chủ nhiệm
Ủy ban Văn hóa - Giáo dục - Thanh niên - Thiếu niên và nhi đồng Lê Văn Học
bình luận:
"Bộ Giáo dục và Đào tạo không biết
cách làm một đề tài khoa học. Dự án nghị quyết này dù chỉ là xin chủ trương
thì cũng phải có thông tin cho Đại biểu.
Cả một đề án mà chỉ có vài gạch đầu dòng,
không có cái gì để đọc, có cảm giác các cố vấn của Bộ Giáo dục và Đào tạo
không biết cách làm.
Trong khi nghị quyết 40 làm từ Quốc hội
khóa X nêu cụ thể từng vấn đề để biết cần bao nhiêu tiền. Đấy là chưa so sánh
với những tập hồ sơ nặng đến 5-7 cân của các dự án về đường Hồ Chí Minh hay
nhà máy điện hạt nhân Ninh Thuận.
Ủy ban ta cũng phải rất thận trọng khi thẩm
tra. Trong Ủy ban có 3/4 là nhà giáo mà để xảy ra một việc như vậy sẽ rất
buồn".
Nếu vậy, nên chăng Bộ Giáo dục và Đào tạo
cần xem lại học hàm giáo sư, phó giáo sư, học vị tiến sĩ của đội ngũ tham mưu
tham gia xây dựng đề án này, cũng như học hàm học vị những người đứng đầu chỉ
đạo các vấn đề, dự án trên?
Thứ tư, báo Tiền Phong ngày 26/4/2014 dẫn lời Chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa -
Giáo dục - Thanh niên - Thiếu niên và nhi đồng của Quốc hội, ông Đào Trọng
Thi đánh giá, hồ sơ mà Bộ Giáo dục và Đào tạo được Chính phủ ủy quyền trình
sang Ủy ban Thường vụ Quốc hội chưa đầy đủ.
Bộ chưa có báo cáo tổng
kết việc thực hiện chương trình, sách giáo khoa phổ thông giai đoạn trước;
báo cáo tác động của chương trình sách giáo khoa tới xã hội cũng rất sơ sài.
"Có vẻ lãnh đạo Bộ Giáo dục và Đào tạo
quan niệm hơi đơn giản về việc này”, ông nói.
Ông Thi cho biết, về
nguyên tắc, hồ sơ dự thảo Nghị quyết của Quốc hội về đổi mới chương trình,
sách giáo khoa giáo dục phổ thông của Bộ Giáo dục và Đào tạo không thể thiếu
báo cáo tổng kết việc thực hiện chương trình, sách giáo khoa giáo dục phổ thông
hiện hành, thế nhưng báo cáo này chưa có.
Sau câu chuyện kinh phí
đề án là đến câu chuyện nội dung dự thảo chương trình tổng thể giáo dục phổ
thông.
Chiều 5/8/2015, Bộ Giáo
dục và Đào tạo công bố dự thảo chương trình giáo dục phổ thông tổng thể để xin
ý kiến chuyên gia và nhân dân cả nước, thì vấp ngay phải sự phản đối của giới
Sử học, vì chủ trương tích hợp môn Lịch sử.
Đặc biệt là tại hội thảo
“Môn lịch sử trong giáo dục phổ thông” do Hội Khoa học Lịch sử Việt Nam tổ
chức ngày 15/11/2015 ở Hà Nội, TS Nguyễn Vinh Hiển đại diện Bộ Giáo dục và
Đào tạo tham dự đã "lãnh đủ búa rìu dư luận" từ giới nghiên cứu Sử
học. [13]
Tranh cãi này vào cả kỳ
chất vấn của Quốc hội, rồi kể từ đó đến lúc về hưu, hai ông Phạm Vũ Luận,
Nguyễn Vinh Hiển gần như không “sờ” đến Đề án Đổi mới chương trình và sách
giáo khoa giáo dục phổ thông sau năm 2015 nữa.
Dự thảo Chương trình tổng
thể giáo dục phổ thông công bố ngày 5/8/2015 cũng không thấy Bộ nhắc tới.
Bộ trưởng và Thứ trưởng
khơi mào "những trận đánh lớn" đầu voi đuôi chuột về hưu, chiến
trường bung bét để người sau dọn dẹp. Mọi bùng nhùng của đề án này, hai ông
để lại cho người kế nhiệm giải quyết.
Đến đây chúng tôi tự hỏi,
không lẽ cứ phải có tiền, thật nhiều tiền thì các nhà làm giáo dục như Giáo
sư Phạm Vũ Luận, Tiến sĩ Nguyễn Vinh Hiển mới chịu đổi mới giáo dục một cách
căn bản, toàn diện?
Liệu còn có cách nào khác
để đổi mới căn bản, toàn diện thực sự nền giáo dục nước nhà mà không cần đến
các "siêu đề án, siêu dự án ngàn tỉ" như cách làm của GS Phạm Vũ
Luận và TS Nguyễn Vinh Hiển hay không?
Để đi tìm câu trả lời cho
câu hỏi này, chúng tôi xin quay trở lại trong một bài viết khác, sau khi đã
phân tích cặn kẽ “siêu đề án” này, và một dự án điển hình khác - VNEN.
(Theo
Giáo dục VN) Hồng
Thủy
|
Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2016
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét