Khi 'tiếng nói tổ tiên' bị xâm hại
Cập nhật lúc 14:35
GS Trần Lâm Biền, Ủy viên Hội đồng Di sản quốc gia nói “Chùa Hương là
tiếng nói của tổ tiên, bảo vệ di tích chính là bảo vệ giá trị văn hóa”, tại
buổi làm việc của đoàn thanh tra liên ngành chiều 21/12, để đánh giá về công
trình sai phạm tại chùa Hương.
Đoàn thanh tra liên
ngành khảo sát công trình không phép tại chùa Hương. Ảnh: Toan Toan.
Nhà chùa nói gì?
Sau
nhiều ngày đình trệ, đây là cuộc làm việc thẳng thắn do sở VHTT Hà Nội dẫn
đầu đoàn thanh tra liên ngành. Sở VHTT phối hợp các Sở ban ngành Hà Nội, Cục
Di sản Văn hóa và các chuyên gia văn hóa về huyện Mỹ Đức khảo sát. Hương
Nghiêm pháp đường, công trình sai phạm được phản ánh trên Tiền Phong số
ngày 12 và 13/11 nằm trong khu vực Thiên Trù, khu vực bảo vệ 1 của di tích
quốc gia chùa Hương.
Phó giám
đốc Sở VHTT Hà Nội, ông Trương Minh Tiến đề nghị trụ trì Thích Minh Hiền giải
thích về công trình Hương Nghiêm pháp đường. “Về xây dựng tòa nhà
này, thứ nhất chúng tôi làm tờ trình lên UBND huyện, được UBND huyện đồng ý
cho xây dựng để phục vụ di tích. Công trình này không thuộc hồ sơ di tích,
gồm nhà ăn, nhà nghỉ, nhà vệ sinh. Chính một số lãnh đạo đã vào đây, được đón
tiếp rồi”, thượng tọa Thích Minh Hiền nói.
Ông
Nguyễn Chí Thanh, Trưởng BQL khu di tích, danh thắng Hương Sơn lí luận:
“Trước đây diện tích xây
dựng Hương Nghiêm pháp đường vốn là khuôn viên của hai dãy nhà nghỉ, nhà trọ của
Cty Du lịch thắng cảnh Hà Tây, gồm 8 nóc nhà cấp 4, xây dựng những năm 1970.
Tỉnh Hà Tây bàn giao cho nhà chùa sử dụng vào năm 2000. Khi nhận bàn giao,
nhà xuống cấp nghiêm trọng nhưng nhà chùa chưa có kinh phí tu bổ. Năm 2011,
nhà chùa có xin phép, chúng tôi hướng dẫn cho nhà chùa các thủ tục. Việc xây
dựng được tiến hành trong gần 3 năm, đưa vào sử dụng hai năm nay. Công trình
do Trường Đại học Kiến trúc Hà Nội thiết kế”.
Ông Thanh nói thêm, BQL nói với nhà chùa
phải xin phép, nhưng trong quá trình đó nhà xuống cấp nên nhà chùa xin xây
dựng trước và hoàn thành thủ tục sau. Phải chờ tới khi Phó Giám đốc Sở VHTT
Hà Nội truy tới cùng, ông Thanh khẳng định đến bây giờ “công trình này chưa
xin phép”. Thượng tọa Thích Minh Hiền cho rằng, tại sao “năm nào Bộ trưởng,
lãnh đạo Sở cũng đi kiểm tra không phát hiện ra, không nói gì hoặc đình chỉ
ngay”. Ông cũng thừa nhận tờ trình có chữ ký cho phép của UBND huyện Mỹ Đức,
nhưng chưa trình cho Sở, Bộ. Trụ trì cũng nói thêm, do quan niệm đây là công
trình phụ trợ nên không phải xin phép. “Từ xưa đến nay chưa có tiền lệ xây
nhà vệ sinh phải xin phép. Những hạng mục chính như Tam Bảo, gác chuông chúng
tôi làm đầy đủ quy trình”, Thượng tọa Thích Minh Hiền nói.
Thượng tọa Thích Minh
Hiền giải trình về công trình không phép Hương Nghiêm pháp đường.
Phải hợp đạo, hợp luật
PGS.TS Đặng Văn Bài, Phó Chủ tịch Hội Di
sản Văn hóa, nguyên Cục trưởng Cục Di sản Văn hóa không đồng tình với quan
điểm của trụ trì chùa Hương. “Chính tôi là người duyệt, đồng ý xây dựng đường
lên chùa Hương, khi ấy thầy còn đến tận nhà tôi lấy chữ ký. Thầy nói đây là
khu vực phụ trợ, không cần xin phép là không đúng. Tôi cho rằng nhà tu hành
có thể không hiểu hết pháp luật, nhưng cơ quan quản lý chức năng phải chịu
trách nhiệm”, ông Bài nói. Ông nói thêm, đứng từ trên tầng 2 toà Hương Nghiêm
pháp đường nhìn xuống vườn tháp thấy “chướng”, vì nó xây quá sát với khu tháp
của cố hoà thượng Thích Viên Thành. GS. Trần Lâm Biền đồng quan điểm, cho
rằng với tên gọi đẹp Hương Nghiêm pháp đường, không thể nào coi công trình
này chỉ là khu phụ, nhà vệ sinh, bếp ăn.
Ông Trương Minh Tiến, Phó Giám đốc Sở VHTT Hà Nội kết luận: “Di tích
đã xếp hạng phải quản lý theo đúng Luật Di sản. Khu di tích chùa Hương thuộc
sở hữu của nhà nước, được UBND thành phố giao cho UBND huyện Mỹ Đức quản lý
toàn diện”. Ông yêu cầu địa phương gửi toàn bộ hồ sơ đầy đủ về công trình
này, để làm căn cứ xem xét và nghiên cứu giải pháp.
Địa phương lấy lí do chưa có quy hoạch tổng thể, không có quy định cụ
thể về vùng 1, 2 bằng văn bản và công trình này không cần xin phép. GS. Trần
Lâm Biền nói ngay, từ năm 1962 ông tham gia vào quá trình xếp hạng di tích
quốc gia cho chùa Hương với “mục đích xếp hạng để bảo vệ di tích, nên khi ấy
chưa có hồ sơ đầy đủ”. “Chùa Hương là tiếng nói của tổ tiên, của những vị tu
hành trước đó. Bảo vệ di tích không chỉ là bảo vệ cái xác nhà mà là cái hồn,
những giá trị tinh thần. Điều chúng ta quan tâm chính là bản sắc văn hoá dân
tộc”, GS Biền nhấn mạnh. Ông cũng nói thêm, không phải ta không cho xây
dựng, nhưng phải hợp với đạo Phật, với pháp luật.
Trước khi ngồi lại làm việc với UBND huyện
Mỹ Đức, BQL di tích danh thắng Hương Sơn, đoàn thanh tra có dịp mục sở thị
nội thất của toà nhà này. Sàn nhà lát gỗ, bên trong vẫn còn nguyên mùi sơn
mới, nhà vệ sinh khép kín đạt đẳng cấp khách sạn loại sang. Một chuyên gia
đùa “đây là năm sao đấy”. Điều đáng nói, để ngăn hai không gian trong toà
nhà, người thiết kế sử dụng hai cánh cửa lửng-hình ảnh quen thuộc của những
quán rượu trong nhiều phim Mỹ!? Một phần khu nhà dẫu vậy vẫn cửa đóng then
cài, dù đoàn thanh tra đến làm việc.
“Nếu tôi còn làm Cục trưởng Cục Di sản, tôi
vẫn ủng hộ nhà chùa xin phép cải tạo để thực hiện các công trình phục vụ cho
nhà chùa. Nhưng các công trình này phải phù hợp, để nó không vênh với những
công trình trước. Nói chung, ứng xử với ngôi chùa này phải xứng tầm với một
Nam thiên đệ nhất động”, PGS.TS Đặng Văn Bài nói.
Tận thấy nội thất công
trình không phép ở chùa Hương. Ảnh: Toan Toan.
Vì sao trượt danh hiệu quốc gia đặc biệt?
Cuối tuần trước Hội đồng Di sản quốc gia bỏ
phiếu, không đồng ý để chùa Hương được xếp hạng di tích quốc gia đặc biệt đợt
này. “Hội đồng chưa đồng ý vì vẫn còn vi phạm, chưa có sự thống nhất quản lý
mặc dù đây là di tích có giá trị rất đặc biệt, xứng đáng với danh hiệu di
tích quốc gia đặc biệt”, PGS.TS Phạm Mai Hùng, Ủy viên Hội đồng di sản quốc
gia, Phó Chủ tịch Hội Khoa học Lịch sử nói.
Ông Mai Hùng nhắc lại, mươi năm trước chúng
ta phải cương quyết giải toả 42 ngôi chùa tự ý xây dựng trong khu vực chùa Hương.
Công trình sai phạm không phải lần đầu tiên xuất hiện ở di tích quốc gia này.
Ông Nguyễn Minh Khang, Phó Trưởng phòng Quản lý Di tích, Cục Di sản Văn hóa
nhấn mạnh được đích thân Bộ trưởng cử đi. “Sau khi tham quan khu vực Thiên
Trù, tôi còn phát hiện một số dấu hiệu sai phạm nữa. Đề nghị Sở VHTT Hà Nội
vào cuộc kiểm tra toàn vẹn di tích, xem những công trình xây dựng hiện nay ra
sao, sau đó tham vấn ý kiến của các nhà khoa học để bàn hướng giải quyết,
khắc phục”, ông Khang nói.
PGS.TS Đặng Văn Bài nhắc lại, chúng ta nên
hướng đến di sản sẽ là di tích quốc gia đặc biệt, thậm chí xa hơn là khả năng
xây dựng hồ sơ đề nghị UNESCO xem xét đây là di sản văn hoá, thiên nhiên thế
giới. “Tôi cho rằng nhà chùa và huyện cần xem lại đầy đủ ý kiến của Hội đồng di
sản quốc gia về hồ sơ di tích quốc gia đặc biệt của chùa Hương, có vậy mới
thấy được những thiếu sót cần khắc phục”, PGS. TS Phạm Mai Hùng nói thêm. Đại
diện Cục Di sản nhắc lại, chùa Hương cần có cam kết mạnh mẽ, tuân thủ chặt
chẽ quy định của luật pháp trong thời gian tới.
Nhanh chóng có quy hoạch tổng thể chùa Hương
Các nhà
quản lý, nhà khoa học đều đồng thuận chưa có di tích nào có diện tích trải
dài, lớn như chùa Hương, nhưng lại chưa có được quy hoạch. Quy hoạch được
khởi động từ hơn chục năm trước, nhưng bỏ ngỏ đến nay khiến công tác quản lý
di tích chưa thống nhất. Bà Nguyễn Thị Hoà, Trưởng BQL Di tích Danh thắng Hà
Nội cho biết sẽ tham mưu Sở báo cáo cơ quan có thẩm quyền, lấy bản đồ khoanh
vùng di tích quốc gia đặc biệt chùa Hương đã trình làm căn cứ. Sau khi có đầy
đủ hồ sơ, tư liệu sẽ tiến hành rà soát các vị trí xây dựng và xin ý kiến
chỉnh sửa cho phù hợp.
(Theo Tiền phong) Toan Toan
|
Thứ Ba, 22 tháng 12, 2015
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét