Thứ Ba, 1 tháng 11, 2011

10:00
Hiến mình cho “quỷ”
SGGP- Thời gian qua, hàng chục phụ nữ Việt Nam, đa số ngụ tại TPHCM, nghe lời dụ dỗ ngon ngọt và sính ngoại, đã đi theo, ăn ở như vợ chồng với những người gốc Phi. Những người “vợ” này, có khi đang bụng mang dạ chửa, bị chính “chồng” huấn luyện, dẫn dụ làm người vận chuyển “cái chết trắng”, trở thành vật thế thân cho các ông trùm ma túy gốc Phi.
Bài học cảnh tỉnh cho những cô gái nhẹ dạ cả tin, ham mê vật chất một cách mù quáng.
·         Già nhân ngãi, non vợ chồng
Nhà có 7 anh chị em nheo nhóc nên Phạm Thị Thanh Trang (SN 1978, ngụ quận Tân Phú, TPHCM), sớm nghỉ học, ở nhà “gồng thuê gánh mướn” phụ gia đình. Lớn lên, lấy chồng nhưng gia đình riêng của Trang không được hạnh phúc. Hai đứa con nối tiếp chào đời cũng không cứu vãn được hạnh phúc của gia đình bé nhỏ. Giữa lúc cô gái trẻ một nách 2 con, bơ vơ giữa TP, hoang mang và vô định về tương lai thì Ozogu John (SN 1980, người Nigeria) xuất hiện.
Sau buổi đầu tiên gặp gỡ, kết giao ở quán cà phê, Trang dọn đồ đi theo John, sống nay đây mai đó tại các nhà nghỉ, khách sạn khắp TPHCM, dù không hề biết gốc gác John ra sao. Từ đó, cuộc sống của Trang có vẻ đổi đời, thỉnh thoảng Trang sang Ấn Độ vận chuyển “hàng mẫu” là giày dép, quần áo, sổ sách về Việt Nam cho “chồng”, đút túi 500 – 1.500 USD/lượt.
Trong khi đó, tất cả thông tin về quy luật hoạt động của băng nhóm vận chuyển ma túy quốc tế từ Pakistan, Ấn Độ về Việt Nam rồi sang Trung Quốc tiêu thụ do John cầm đầu, với thủ đoạn “ém” hàng trong va li, cúc áo, đế dép, bìa cuốn sổ… đã lọt vào tầm ngắm của Cục Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy (C47B) Bộ Công an.
Lưới trời lồng lộng, thưa mà khó thoát, đến 20 giờ 10 ngày 21-7-2009, Trang và John cùng 2 đàn em bị bắt giữ khi đang ẩn náu tại khách sạn Gia Phú (quận Bình Tân) cùng với 600g heroin bọc dưới lớp giấy than nhằm cản quang, đánh nhòe các máy soi chiếu rồi được ép, giấu trong bìa của 1 cuốn sổ và 1 đôi dép, bên trong có 4 túi heroin.
Nguyễn Thị Hải Anh bị bắt cùng tang vật.
Mải vui thú nguyệt hoa, nhiều phụ nữ sau thời gian sinh sống với các ông trùm ma túy gốc Phi đã mang bầu, nhưng vẫn bị “chồng” sử dụng để vận chuyển heroin. Khi khám xét nơi ẩn nấp tại chung cư An Hòa 2 (quận 7), ai cũng thắt lòng khi nhìn thấy lời than vãn “Trời ơi, sao tôi khổ thế này!” của Nguyễn Thị Hải Anh (SN 1984, quê Đắc Lắc) viết trên tờ lịch treo tường trong căn phòng sinh sống như vợ chồng với Michael Ikenna Nduanya (SN 1977, quốc tịch Nigeria).
Vì bệnh tật, Hải Anh đã bỏ dở việc học, giao lưu kết bạn rồi có con với Michael. Không có công ăn việc làm ổn định và để có tiền nuôi con, Hải Anh bị “chồng” lôi kéo, tham gia vào đường dây vận chuyển ma túy. Tháng 12-2009, khi Hải Anh đang mang bầu sắp sinh đứa con thứ hai với Michael, Michael cũng “không tha”. Michael phân bua rằng, đồng hương mình qua cửa khẩu hay bị làm khó dễ, muốn nhờ Hải Anh sang Campuchia lấy “hàng mẫu” – không có gì quan trọng cả, toàn là mẫu mã của ngành may mặc thời trang, rồi chuyển ra Hà Nội (để sang nước thứ 3).
Ngày 9-12-2009, Hải Anh bị bắt tại Bến xe Miền Đông (quận Bình Thạnh) khi đang vận chuyển “hàng mẫu” gồm túi xách, đôi dép và 2 ví da bên trong chứa gần 1kg heroin.
·         Vừa đấm, vừa xoa
Theo các cán bộ điều tra, đa phần phụ nữ Việt Nam tham gia vào đường dây vận chuyển heroin quốc tế, nhất là những ngày ở nước ngoài, một mình nơi đất khách quê người, không hẹn rõ ngày trở về, đều bị các đối tượng gốc Phi hãm hiếp, thậm chí hãm hiếp tập thể. Hoặc, bị chồng hờ ghi lại cảnh thân mật.
Nạn nhân ngậm đắng nuốt cay không dám nói ra, còn các ông trùm lại dùng chính chuyện này để khống chế, bó buộc các cô gái dính chặt vào đường dây tội phạm của chúng.
Không chỉ phụ nữ gãy gánh giữa đường hay quá lứa, lỡ thì mới bị “săn”, thời gian gần đây, những cô gái trẻ có trình độ cũng lần lượt trở thành “con mồi” của các ông trùm buôn bán heroin gốc Phi. Nhiều trường hợp, các ông trùm đã “mua” luôn khi chat qua internet.
Hà Thị Ngô (SN 1981), con gái út trong một gia đình dân tộc Mường ở TP Buôn Ma Thuột (Đắc Lắc), mồ côi cha từ nhỏ, được mẹ vun vén cho học đến ĐH Kiến trúc TPHCM. Qua những lần chat trên mạng, Ngô quen với một người gốc Phi, đang sống ở Việt Nam, có bí danh Kelvin. Kelvin giới thiệu là giám đốc một công ty may ở TPHCM. Thơ thẩn với mối tình “ảo”, Ngô chẳng màng đến học hành, học mãi vẫn chưa tốt nghiệp.
Sau một thời gian quen biết, tháng 2-2009, Kelvin đề nghị Ngô sang Pakistan vận chuyển hàng may làm mẫu về Việt Nam, tiền công là 400 USD/lần. Ăn chực nằm chờ ở Pakistan 24 ngày, sắp về nước thì Ngô được giao một va li 2 đáy, bên trong có chứa heroin. Nhận ra hàng cấm, Ngô kiên quyết không mang “cái chết trắng” về Việt Nam. Thấy không có “hàng”, các đối tượng gốc Phi dùng mọi thủ đoạn tra tấn tinh thần và thể xác cô.
Sau những trận đòn thừa sống thiếu chết, vẫn không khuất phục được, các đối tượng đe dọa sẽ làm hại cả gia đình cô ở Tây Nguyên.
Đúng vào lúc hoảng loạn nhất, Kelvin ra mặt với vai trò “cứu mỹ nhân”, đứng ra bảo vệ cô trước sự đe dọa của nhóm người lạ. Quá ngây thơ, Ngô không hề nghĩ rằng đám người tra tấn cô và Kelvin cùng hội cùng thuyền, hành động bảo vệ cô chẳng qua là vừa đấm vừa xoa của một kẻ gian xảo, làm hại người ta nhưng vẫn ra vẻ ân cần, an ủi.
Như xẩm vớ được gậy, Ngô cảm kích trước hành động “hào hiệp” của Kelvin, kể từ đó, Ngô ngoan ngoãn nghe theo sự chỉ bảo của Kelvin, biến mình trở thành tay sai của đường dây buôn ma túy quốc tế.
Tháng 7-2009, nghe lời Kelvin, Ngô sang Ấn Độ vận chuyển một số mẫu hàng hóa, trang sức về Việt Nam với thù lao 500 USD/lần. Trước khi về Việt Nam, Chriss – đồng bọn của Kelvin đưa cho Ngô 1 ba lô và 1 cuốn sách bên trong có giấu ma túy, nói cầm về cho Kelvin. Biết rõ nhưng Ngô vẫn chấp nhận vận chuyển số ma túy đó.
Về đến Việt Nam, Kelvin lại… nhờ Ngô cất giữ hộ chiếc ba lô và cuốn sách, bảo sẽ lấy sau. Trong khi đó, Kelvin vẫn lang thang “săn mồi” trên internet và gặp Nguyễn Thị Phước (SN 1981, quê Quảng Ngãi, làm hướng dẫn viên du lịch).
Với kịch bản cũ, giới thiệu mình là giám đốc một công ty nước ngoài và tìm cách tán tỉnh Phước. Tháng 8-2009, Kelvin ngỏ lời cầu hôn Phước và Phước đã bỏ việc ở Đà Nẵng để vào TPHCM theo Kelvin. Tại TPHCM, thay vì làm đám cưới như đã hứa hẹn, Kelvin lợi dụng chuyện tình cảm để sai khiến Phước, đề nghị Phước sang Trung Quốc lấy hàng may mặc về làm mẫu với thù lao 500 USD/lần.
Trước khi đi, Ngô đã giúp Kelvin, đưa cho Phước một đôi dép có giấu ma túy để vận chuyển sang Trung Quốc. Biết mình đang “nhúng chàm” nhưng vì tình yêu, Phước chấp nhận xỏ chân lỗ mũi. Cả Ngô lẫn Phước đều không hay biết, Kelvin đã “một tay bắt hai cá” và ai nấy đều một lòng một dạ phục tùng “ông xã tương lai” có máu Don Juan đó.

Trần Hạ Duy (SN 1989, ngụ tỉnh Lâm Đồng), vừa tốt nghiệp Trường ĐH Dân lập Hồng Bàng TPHCM thì gặp ông “giám đốc” Francise (khoảng 31 tuổi, người gốc Phi) trên một chuyến xe buýt và không ngần ngại trao đổi số điện thoại. Ông giám đốc luôn tỏ ra quan tâm đến một cô gái năng động, biết tiếng Anh như Duy và nói có công việc kinh doanh muốn Duy làm cho mình. Đó là ra nước ngoài nhận hàng mẫu quần áo, giày dép và giao cho đối tác, thù lao 500 – 1.000 USD/lần.
Duy cho biết, dù đã cảnh giác nhưng vẫn nhận lời vì thấy có thu nhập cao, được đi nước ngoài, tiếp xúc và nâng cao trình độ ngoại ngữ của mình. Cho đến lần thứ 4 ở Cotonou (châu Phi) vào tháng 7-2011, lúc sắp về Việt Nam, Joll – đồng bọn của Francise mang 1 chiếc va li cho Duy, chỉ có vài chiếc áo sơ mi bên trong song va li rất nặng. Lục tung thì thấy đáy va li dày lên, cứng ở phần giữa. Nghi ngờ đáy va li có cất giấu vật gì, hỏi thì Francise cho biết không có gì hết. Mang va li về Việt Nam, Francise lại nhờ Duy… giữ hộ. Sau đó, đọc báo, thấy có cách thức vận chuyển ma túy giống như mình vẫn đi, Duy ngờ ngợ và dấy lên nỗi lo sợ.
Trước lời tra vấn của Duy, Francise trâng tráo: “Nếu đúng như cô nghi va li có ma túy thì sao?”. Không để Duy suy tính đường lui, Francise liền trở mặt, lên giọng: “Cô không được bỏ việc, phải làm xong việc mới thôi”. Vỡ lẽ sự thật kinh hoàng, linh tính mách bảo Duy điều chẳng lành này có thể đang xảy ra đối với Trần Hạ Tiên - em gái mình đang ở Cotonou. Duy hỏi Francise bao giờ Tiên về Việt Nam thì Francise ỡm ờ không trả lời, với mục đích muốn dùng tính mạng Tiên để uy hiếp và điều khiển Duy đi tiếp con đường tội lỗi. Sau đó, Francise chỉ định Duy phải mang va li có “hàng” sang Campuchia. 
ĐƯỜNG LOAN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét